M’Cheyne Bible Reading Plan
Giô-na-than tấn công quân Phi-li-tin
14 Một hôm Giô-na-than, con trai Sau-lơ bảo viên sĩ quan vác áo giáp mình rằng, “Nầy, chúng ta hãy đi qua trại quân Phi-li-tin bên kia đi.” Nhưng Giô-na-than không nói cho cha mình biết.
2 Sau-lơ đang ngồi dưới cây lựu nơi sân đập lúa gần Ghi-bê-a. Có sáu trăm người ở với ông. 3 Một trong mấy người đó là A-hi-gia đang mặc áo ngắn thánh. A-hi-gia là con của A-hi-túp, em Y-ca-bốt. Y-ca-bốt là con Phi-nê-a, Phi-nê-a là con Hê-li, thầy tế lễ ở Si-lô.
Không ai biết Giô-na-than ra đi. 4 Hai bên đèo, nơi Giô-na-than định đi qua để đến trại quân Phi-li-tin đều có một dốc đứng. Dốc đứng bên nầy gọi là Bô-xê, và dốc bên kia gọi là Xê-nết. 5 Một dốc quay hướng bắc về phía Mích-ma. Dốc kia quay hướng nam về phía Ghê-ba.
6 Giô-na-than bảo viên sĩ quan vác áo giáp mình, “Nầy, chúng ta hãy đi đến trại của bọn không chịu cắt dương bì kia [a]. Biết đâu CHÚA sẽ giúp mình. Dù có đông hay ít người CHÚA vẫn ban chiến thắng được.”
7 Viên sĩ quan vác áo giáp cho Giô-na-than đáp, “Ông thích gì cứ việc làm đi. Tôi một lòng với ông.”
8 Giô-na-than bảo, “Vậy thì đi. Chúng ta sẽ băng qua phía bọn Phi-li-tin và cho chúng nó thấy chúng ta. 9 Nếu chúng nó bảo chúng ta, ‘Đứng yên đó,’ chúng ta sẽ đứng yên. Chúng ta sẽ không đi lên gặp chúng nó. 10 Nhưng nếu chúng bảo, ‘Lên đây gặp chúng ta,’ chúng ta sẽ trèo lên vì CHÚA sẽ giúp chúng ta đánh thắng chúng nó. Đó là dấu hiệu cho chúng ta.”
11 Khi Giô-na-than và viên sĩ quan hầu cận để cho quân Phi-li-tin nhìn thấy mình thì quân Phi-li-tin liền bảo nhau, “Xem kìa! Bọn Hê-bơ-rơ đang bò ra từ các hốc mà chúng ẩn núp!” 12 Quân Phi-li-tin trong trại kêu lớn cùng Giô-na-than và viên sĩ quan hầu cận, “Lên đây. Chúng ta sẽ dạy các ngươi một bài học!”
Giô-na-than bảo viên sĩ quan hầu cận, “Hãy trèo lên sau lưng ta vì CHÚA đã trao quân Phi-li-tin vào tay dân Ít-ra-en rồi!”
13 Vậy Giô-na-than dùng tay chân trèo lên, còn viên sĩ quan phụ tá cũng trèo theo sau lưng ông. Giô-na-than đánh gục quân Phi-li-tin trong khi tiến tới còn viên sĩ quan phụ tá cũng giết họ trong khi đi sau lưng Giô-na-than. 14 Trong cuộc chạm trán đầu tiên đó Giô-na-than giết độ hai mươi lính Phi-li-tin trong khoảng nửa sào đất.
15 Tất cả quân sĩ Phi-li-tin đều hoảng hốt kể cả những binh sĩ ở trong doanh trại và binh sĩ trong toán quấy rối. Mặt đất rung động! Vì Thượng Đế gây kinh hoàng cho họ.
16 Các binh sĩ cận vệ Sau-lơ đang ở Ghi-bê-a trong đất Bên-gia-min thì họ nhìn thấy quân Phi-li-tin chạy tán loạn. 17 Sau-lơ ra lệnh cho quân đội mình rằng, “Hãy kiểm điểm xem ai đã rời bỏ hàng ngũ chúng ta.”
Khi họ kiểm điểm thì thấy thiếu Giô-na-than và viên sĩ quan hầu cận.
18 Nên Sau-lơ bảo thầy tế lễ A-hi-gia, “Hãy mang Rương Giao Ước [b] của Thượng Đế lại đây.” Lúc ấy Rương Giao Ước còn ở giữa vòng dân Ít-ra-en. 19 Trong khi Sau-lơ đang nói chuyện với thầy tế lễ thì sự hỗn loạn trong trại quân Phi-li-tin càng gia tăng. Sau-lơ bảo A-hi-gia, “Thôi hãy bỏ tay ngươi xuống!”
20 Sau đó Sau-lơ tập họp quân lính và ra trận. Họ thấy người Phi-li-tin ở trong tình trạng cực kỳ hỗn loạn, chúng lấy gươm chém giết nhau! 21 Trước đó có một số người Hê-bơ-rơ phục tùng và ở trong trại quân Phi-li-tin nhưng bây giờ trở lại nhập với người Ít-ra-en, Sau-lơ và Giô-na-than. 22 Khi tất cả những người Ít-ra-en trốn trong núi Ép-ra-im nghe quân Phi-li-tin bỏ chạy, họ liền tham gia chiến trận và rượt đuổi theo người Phi-li-tin.
23 Vậy trong ngày đó CHÚA giải cứu dân Ít-ra-en, chiến trận lan đến tận Bết A-ven. Toàn thể đạo quân khoảng mười ngàn người có mặt với Sau-lơ. Chiến trận tràn đến các thành trong vùng núi non của Ép-ra-im [c].
Lỗi lầm khác của Sau-lơ
24 Quân Ít-ra-en hôm đó đói lả [d] vì Sau-lơ đã thề chung cho tất cả rằng, “Không ai được ăn uống gì cả cho tới chiều tối và cho đến khi ta đã tận diệt kẻ thù. Người nào phạm lời thề sẽ bị nguyền rủa!” Cho nên không có quân lính Ít-ra-en nào ăn uống gì cả.
25 Lúc đó đạo quân đi vào rừng có nhiều mật ong trên mặt đất. 26 Họ thấy mật ong nhưng không ai dám ăn vì sợ lời thề. 27 Giô-na-than không biết lời thề mà Sau-lơ gán trên quân sĩ cho nên ông lấy đầu gậy nhúng vào mật và ăn. Sau đó ông cảm thấy khoẻ khoắn lại.
28 Nhưng một trong các quân sĩ bảo Giô-na-than, “Cha ông đã bắt các quân sĩ thề rằng hôm nay mà ai ăn uống gì sẽ bị nguyền rủa! Vì thế mà họ mệt lả.”
29 Giô-na-than bảo, “Cha ta gây khó khăn cho xứ sở! Xem ta khoẻ lại biết bao nhiêu sau khi nếm một ít mật ong nầy! 30 Chẳng thà cho quân lính dùng thức ăn họ chiếm được từ kẻ thù hôm nay. Không chừng chúng ta còn có thể giết thêm người Phi-li-tin!”
31 Ngày đó dân Ít-ra-en đánh bại dân Phi-li-tin từ Mích-ma cho đến A-gia-lôn. Sau đó tất cả đều mệt nhoài. 32 Họ cướp được chiên, gia súc, và bò con từ dân Phi-li-tin. Vì quá đói cho nên họ giết các con thú ngay trên đất và ăn mà không xả hết máu trước đó [e].
33 Có người trình với Sau-lơ, “Kìa, dân chúng phạm tội cùng CHÚA. Họ ăn thịt mà không xả máu ra trước!”
Sau-lơ bảo, “Các ngươi đã phạm tội! Hãy lăn một tảng đá lớn đến đây ngay!” 34 Rồi ông nói, “Hãy đi bảo tất cả mọi người mang bò hay chiên đến đây cho ta rồi giết và ăn tại đây. Không được phạm tội cùng CHÚA mà ăn thịt không xả sạch huyết ra trước.”
Đêm đó ai nấy mang súc vật đến giết tại đó. 35 Rồi Sau-lơ xây một bàn thờ cho CHÚA. Đó là bàn thờ đầu tiên ông dựng cho CHÚA.
36 Sau-lơ ra lệnh, “Hãy đuổi theo quân Phi-li-tin đêm nay và cướp phá chúng. Chúng ta sẽ không để người nào trong chúng sống sót!”
Quân sĩ đáp, “Hãy làm điều ông cho là phải nhất.”
Nhưng thầy tế lễ gợi ý, “Hãy cầu hỏi Thượng Đế trước.”
37 Vậy Sau-lơ cầu hỏi Thượng Đế “Tôi có nên đuổi theo dân Phi-li-tin hay không? Ngài sẽ giúp chúng tôi đánh bại chúng không?” Nhưng lần nầy Thượng Đế chẳng trả lời.
38 Sau-lơ liền bảo các viên chỉ huy quân sĩ, “Lại đây. Chúng ta hãy tìm xem hôm nay chúng ta đã phạm tội gì. 39 Ta chỉ CHÚA là Đấng giải cứu Ít-ra-en mà thề rằng dù người phạm tội là Giô-na-than, con ta đi nữa, nó cũng phải chết.” Nhưng trong quân lính không ai nói tiếng nào.
40 Rồi Sau-lơ bảo dân Ít-ra-en, “Các ngươi đứng bên phía nầy. Ta và Giô-na-than, con trai ta sẽ đứng bên phía kia.”
Dân chúng đáp, “Cứ làm điều ông cho là phải.”
41 Sau-lơ liền cầu nguyện cùng CHÚA, Thượng Đế của Ít-ra-en, “Xin Ngài ban cho con câu trả lời đúng.” [f]
Rồi Sau-lơ và Giô-na-than bị chỉ ra; còn dân chúng thì vô tội. 42 Sau-lơ bảo, “Bây giờ hãy xem giữa ta và con ta ai phạm tội.” Rồi Giô-na-than bị chỉ ra.
43 Sau-lơ hỏi Giô-na-than, “Hãy cho cha biết con đã làm gì.”
Giô-na-than đáp, “Con chỉ nếm một ít mật ong từ đầu cây gậy. Vậy bây giờ con xin chịu chết.”
44 Sau-lơ đáp, “Giô-na-than ơi, nếu con không chết thì nguyện CHÚA phạt cha thật nặng.”
45 Nhưng các quân sĩ bảo, “Ủa, Giô-na-than phải chết sao? Không được! Chính anh ta đã giải cứu dân Ít-ra-en hôm nay! Chúng tôi thề trong danh CHÚA hằng sống, một sợi tóc trên đầu anh ta cùng sẽ không rụng nữa! Nhờ Thượng Đế giúp đỡ mà Giô-na-than đã chiến thắng dân Phi-li-tin hôm nay!” Vậy là các quân sĩ cứu Giô-na-than, nên ông khỏi chết.
46 Sau đó Sau-lơ không đuổi theo dân Phi-li-tin nữa cho nên họ trở về xứ mình.
Sau-lơ đánh các kẻ thù của dân Ít-ra-en
47 Khi Sau-lơ lên ngôi vua trên Ít-ra-en thì ông đánh các kẻ thù của Ít-ra-en khắp bốn bên. Ông đánh dân Mô-áp, Am-môn, vua của Xô-ba, và quân Phi-li-tin. Nơi nào ông đi, Sau-lơ đều đánh thắng kẻ thù của Ít-ra-en. 48 Ông anh dũng đánh bại quân A-ma-léc. Ông giải cứu Ít-ra-en khỏi tay kẻ thù đã bóc lột họ.
49 Các con trai của Sau-lơ là Giô-na-than, Ích-vi, và Manh-ki-sua. Con gái lớn là Mê-ráp, con gái nhỏ là Mi-canh. 50 Vợ của Sau-lơ là A-hi-nô-am, con gái A-hi-mát.
Tư lệnh quân lực ông là Áp-ne, con Nê-rơ, chú của Sau-lơ. 51 Kích, cha Sau-lơ, và Nê-rơ, cha Áp-ne đều là con của A-bi-ên.
52 Suốt đời Sau-lơ đánh giặc hăng say cùng dân Phi-li-tin. Khi ông thấy ai mạnh dạn, can đảm thì kết nạp vào quân đội mình.
Dâng đời sống mình cho Thượng Đế
12 Thưa anh chị em, vì Thượng Đế đã tỏ lòng từ ái lớn lao với chúng ta như thế nên tôi nài xin anh chị em hãy dâng đời mình [a] làm của lễ sống và thánh cho Ngài; đó chính là cách thờ phụng thiêng liêng của anh chị em. 2 Đừng rập khuôn theo người thế gian, nhưng hãy thay đổi từ bên trong theo tư tưởng mới. Như thế anh chị em sẽ phân biệt được ý muốn của Thượng Đế, đồng thời sẽ biết những gì tốt đẹp, toàn hảo và vừa lòng Ngài.
3 Vì Thượng Đế đã cho tôi một ân tứ đặc biệt, cho nên tôi khuyên mỗi một người trong anh chị em: Đừng tự đánh giá mình quá cao hơn con người thật của mình mà phải hiểu rõ mình đúng theo lượng đức tin mà Thượng Đế đã cho. 4 Mỗi người chúng ta có một thân thể gồm nhiều bộ phận. Mỗi bộ phận làm một nhiệm vụ riêng. 5 Cũng thế, chúng ta tuy gồm nhiều người nhưng trong Đấng Cứu Thế cũng chỉ cùng một thân mà thôi. Mỗi người trong chúng ta là một bộ phận trong thân thể ấy, và mỗi bộ phận lệ thuộc vào những bộ phận khác. 6 Chúng ta có nhiều ân tứ khác nhau theo ân phúc mà Thượng Đế cho chúng ta. Ai được ân tứ nói tiên tri hãy dùng ân tứ ấy cho hợp với đức tin. 7 Ai có ân tứ phục vụ hãy chuyên tâm phục vụ. Ai có ân tứ dạy dỗ hãy sốt sắng dạy dỗ. 8 Ai có ân tứ khích lệ người khác hãy khích lệ. Ai có ân tứ dâng hiến hãy dâng hiến rộng rãi. Ai có ân tứ lãnh đạo hãy lãnh đạo hết mình. Còn ai có ân tứ tỏ lòng nhân đức đối với người khác hãy hớn hở tỏ lòng nhân đức.
9 Tình yêu của anh chị em phải chân thật. Hãy ghét điều ác mà mến điều thiện. 10 Hãy yêu nhau như anh chị em trong gia đình. Hãy coi trọng người khác hơn mình. 11 Đừng biếng nhác nhưng hãy siêng năng, hết lòng phục vụ Chúa. 12 Hãy vui lên vì anh em đầy hi vọng. Lúc gặp khó khăn, hãy nhẫn nhục, phải luôn luôn khẩn nguyện. 13 Hãy san sẻ đồ cần dùng với các con cái Chúa đang gặp thiếu thốn. Hãy tiếp khách lạ vào nhà.
14 Hãy chúc lành cho người làm hại mình; hãy chúc lành, đừng nguyền rủa. 15 Hãy vui với kẻ vui, buồn với kẻ buồn. 16 Hãy sống hòa thuận với nhau. Đừng tự phụ nhưng hãy thân thiện với người kém hơn mình. Đừng tự cho mình là khôn ngoan.
17 Ai làm hại mình điều gì, đừng trả đũa. Hãy cố gắng làm điều phải trước mặt mọi người. 18 Nếu có thể được, hãy cố gắng sống hòa thuận đối với mọi người. 19 Các bạn thân mến của tôi ơi, đừng trả thù kẻ làm hại mình nhưng hãy chờ Thượng Đế trừng phạt họ trong cơn giận của Ngài, như có viết rằng, “Ta sẽ phạt người làm ác; ta sẽ báo trả,” [b] Chúa phán vậy.
20 Nhưng các anh chị em phải làm thế nầy,
“Nếu kẻ thù mình đói, hãy cho họ ăn;
nếu họ khát, hãy cho họ uống.
Làm như thế sẽ khiến họ xấu hổ. [c]” (A)
21 Đừng để điều ác thắng mình mà hãy lấy thiện thắng ác.
51 CHÚA phán:
“Ta sắp mang gió tiêu diệt thổi đến
nghịch cùng dân Ba-by-lôn [a].
2 Ta sẽ sai dân ngoại quốc
đến tiêu diệt Ba-by-lôn
như gió thổi trấu bay đi.
Chúng sẽ tiêu diệt xứ,
Các đạo quân sẽ vây thành
khi ngày tai họa xảy đến cho chúng.
3 Đừng cho quân lính Ba-by-lôn
chuẩn bị cung tên để bắn.
Đừng để chúng khoác áo giáp vào.
Chớ tội nghiệp cho các trai tráng Ba-by-lôn,
nhưng hãy tận diệt quân đội nó.
4 Chúng sẽ bị giết trong xứ Ba-by-lôn
và ngã chết trong các đường phố mình.
5 CHÚA là Thượng Đế Toàn Năng
không lìa bỏ Ít-ra-en và Giu-đa,
mặc dù chúng hoàn toàn có tội
trước mặt Đấng Thánh của Ít-ra-en.
6 Hãy chạy trốn khỏi Ba-by-lôn
để cứu mạng!
Chớ nán lại mà bị giết oan
vì tội lỗi của Ba-by-lôn.
Đã đến lúc CHÚA trừng phạt Ba-by-lôn;
Ngài sẽ trừng phạt nó tương xứng với tội lỗi nó.
7 Ba-by-lôn như chén vàng trong tay CHÚA,
chén đã khiến cả đất say sưa.
Các dân tộc uống rượu của Ba-by-lôn
và đi lạng quạng.
8 Ba-by-lôn bị sụp đổ và bẻ gãy bất thần.
Hãy kêu khóc cho nó!
Hãy lấy dầu xức chỗ đau nó,
may ra nó sẽ được lành.
9 Các dân ngoại quốc ở Ba-by-lôn nói,
‘Chúng tôi tìm cách chữa trị Ba-by-lôn
nhưng nó không thể lành được.
Cho nên chúng tôi đành phải về xứ mình.
Sự trừng phạt Ba-by-lôn thấu đến trời;
lên đến tận mây.’
10 Dân Giu-đa nói, ‘CHÚA chứng tỏ chúng ta đúng.
Hãy đến Giê-ru-sa-lem thuật lại điều CHÚA là Thượng Đế chúng ta đã làm.’
11 Hãy mài tên cho bén!
Hãy nhấc thuẫn của ngươi lên!
CHÚA đã giục giã các vua của Mê-đi,
vì Ngài muốn tiêu diệt Ba-by-lôn.
CHÚA sẽ trừng phạt chúng
cho xứng với tội hủy phá đền thờ Ngài.
12 Hãy giương cờ lên trên các vách thành Ba-by-lôn!
Hãy mang thêm các lính gác.
Hãy đặt lính gác vào vị trí,
sẵn sàng đánh úp!
CHÚA chắc chắn sẽ thi hành điều Ngài dự định
và điều Ngài tuyên bố
sẽ làm nghịch lại Ba-by-lôn.
13 Hỡi dân Ba-by-lôn, các ngươi sống gần nước,
và có lắm của cải,
nhưng quốc gia các ngươi đã tận số rồi.
Mạng sống ngươi bị cắt đứt [b].
14 CHÚA Toàn Năng đã nhân danh mình
mà thề rằng: ‘Hỡi Ba-by-lôn,
ta sẽ khiến các binh sĩ thù nghịch tràn ngập ngươi,
chúng đông như cào cào.
Chúng sẽ đứng trên ngươi
reo hò chiến thắng.’
15 CHÚA đã dùng quyền năng Ngài dựng nên trái đất.
Ngài dùng sự khôn ngoan mình
tạo nên thế giới
và dùng sự hiểu biết Ngài giăng các bầu trời ra.
16 Khi Ngài gầm lên, các nguồn nước trên trời vang động.
Ngài khiến sương mù bốc lên từ các góc đất.
Ngài sai chớp đến với mưa
và mang gió ra từ các kho chứa của Ngài.
17 Dân chúng kém hiểu biết và ngu dại.
Các thợ bạc xấu hổ vì các tượng chạm mình,
bởi chúng chỉ là các thần giả,
không có hơi thở.
18 Chúng không có giá trị gì;
người ta chế giễu chúng.
Khi đem ra phân xử,
chúng sẽ bị tiêu diệt.
19 Nhưng Thượng Đế, Ngài là gia tài của Gia-cốp,
không giống như các tượng chạm.
Ngài làm nên mọi thứ,
và chọn Ít-ra-en làm dân riêng cho mình.
Danh Ngài là CHÚA Toàn Năng.
20 Các ngươi là gậy chiến tranh của ta,
là khí giới đánh giặc của ta.
Ta dùng ngươi để đập nát các dân.
Ta dùng ngươi để tiêu diệt các vương quốc.
21 Ta dùng ngươi để đè bẹp ngựa và người cỡi.
Ta dùng ngươi để chà nát quân xa
và người điều khiển.
22 Ta dùng ngươi để chà nát đàn ông, đàn bà, người già và người trẻ.
Ta dùng ngươi để đè bẹp thanh niên, thiếu nữ.
23 Ta dùng ngươi để chà nát kẻ chăn và bầy chiên.
Ta dùng ngươi để chà đạp nông phu và trâu bò.
Ta dùng ngươi để chà đạp các tổng trấn và các quan quyền.
24 Nhưng ta sẽ báo trả Ba-by-lôn
và tất cả dân cư nó về những điều ác chúng làm cho Giê-ru-sa-lem trước mắt ngươi,”
CHÚA phán vậy.
25 CHÚA phán,
“Hỡi Ba-by-lôn, ngươi là hòn núi phá hủy,
ta nghịch ngươi.
Ngươi đã tiêu diệt cả xứ.
Ta sẽ giơ tay ra nghịch ngươi.
Ta sẽ xô ngươi xuống vực thẳm,
và khiến ngươi trở thành một hòn núi
bị cháy đen.
26 Sẽ không ai tìm được trong Ba-by-lôn
tảng đá nào đủ lớn để làm đá góc nhà nữa.
Người ta sẽ không còn lấy đá từ Ba-by-lôn
để làm nền nhà,
vì thành của ngươi chỉ là
một đống đổ nát đời đời,” CHÚA phán vậy.
27 “Hãy giương cờ trên xứ!
Hãy thổi kèn giữa các dân!
Hãy chuẩn bị các dân để đánh Ba-by-lôn.
Hãy gọi các nước A-ra-rát, Mi-ni,
và Ách-kê-nát để đánh nó.
Hãy chọn một viên tư lệnh
chỉ huy đạo quân đánh Ba-by-lôn.
Hãy đưa ngựa ra đông vô số như cào cào.
28 Hãy chuẩn bị các dân đánh Ba-by-lôn:
các vua Mê-đi, các quan tổng trấn
và quần thần chúng,
cùng mọi nước mà chúng thống trị.
29 Đất rung chuyển và quằn quại đau đớn,
vì CHÚA sẽ ra tay
làm điều Ngài đã dự định cho Ba-by-lôn.
Ngài sẽ biến Ba-by-lôn thành sa mạc hoang vu, không ai ở.
30 Các chiến sĩ Ba-by-lôn đã ngưng đánh giặc.
Chúng rút vào trong các thành kiên cố.
Sức mạnh chúng không còn,
Chúng hoảng hốt như đàn bà.
Nhà cửa Ba-by-lôn đang bốc cháy.
Các thanh cài cổng chúng đã gãy.
31 Hết sứ giả nầy đến sứ giả khác;
sứ giả nầy tiếp theo sứ giả kia.
Chúng loan báo cho vua Ba-by-lôn biết
rằng cả thành đã bị chiếm.
32 Các chỗ băng qua sông đã bị chiếm,
và các đầm lầy đang bốc cháy.
Tất cả các chiến sĩ của Ba-by-lôn kinh hoảng.”
33 Đây là điều CHÚA Toàn Năng,
Thượng Đế của Ít-ra-en phán:
“Thành Ba-by-lôn như sân đập lúa,
nơi dân chúng đạp lúa lúc mùa gặt.
Sắp đến kỳ gặt hái Ba-by-lôn rồi.
34 Nê-bu-cát-nết-xa, vua Ba-by-lôn đã đánh bại
và tiêu diệt chúng ta.
Trước kia người bắt dân ta đi đày,
chúng ta như bình trống không.
Người như con trăn khổng lồ
nuốt sống chúng ta.
Người ăn no nê những vật tốt nhất của chúng ta,
rồi nhả chúng ta ra.
35 Ba-by-lôn đã làm những việc ghê gớm
để hại chúng ta.
Bây giờ hãy để Ba-by-lôn lãnh lại
những việc đó,” dân cư Giê-ru-sa-lem nói vậy.
“Dân Ba-by-lôn đã giết hại dân ta.
Bây giờ hãy để chúng bị trừng phạt
cho xứng với những điều chúng làm,”
Giê-ru-sa-lem nói vậy.
36 CHÚA Toàn Năng phán như sau:
“Hỡi Giu-đa, ta sắp bảo vệ ngươi
và chắc chắn trừng phạt Ba-by-lôn.
Ta sẽ làm biển Ba-by-lôn khô cạn
và các suối nước nó cạn khô.
37 Ba-by-lôn sẽ trở thành đống đổ nát,
nơi ở của chó rừng.
Người ta sẽ kinh hoảng khi nhìn thấy điều đó.
Sẽ không còn ai ở đó nữa.
38 Dân chúng Ba-by-lôn gầm lên như sư tử tơ;
chúng gầm gừ như sư tử con.
39 Chúng hành động như sư tử hung hăng.
Ta sẽ cho chúng ăn no nê
và khiến chúng say sưa.
Chúng sẽ la hét và cười đùa.
Chúng sẽ an giấc ngàn thu,
không bao giờ thức dậy nữa!” CHÚA phán vậy.
40 “Ta sẽ khiến dân Ba-by-lôn bị giết.
Chúng sẽ như chiên con,
như chiên và dê sắp bị làm thịt.
41 Hãy xem Sê-sắc [c] đã bị thảm bại!
Niềm kiêu căng của cả thế gian
đã bị bắt làm tù binh.
Dân chúng các quốc gia khác sửng sốt
khi nhìn thấy số phận Ba-by-lôn,
và những gì họ nhìn thấy khiến họ sợ hãi.
42 Biển đã dậy lên trên Ba-by-lôn;
các luồng sóng ầm ầm bao phủ nó.
43 Các tỉnh thành của Ba-by-lôn
đã bị điêu tàn và hoang vu.
Nó đã trở thành xứ khô khan,
hoang dại không ai ở.
Người ta không thèm đi qua Ba-by-lôn nữa.
44 Ta sẽ trừng phạt thần Bên của Ba-by-lôn.
Ta sẽ khiến nó mửa ra điều nó đã ăn nuốt.
Các dân sẽ không đến Ba-by-lôn nữa;
ngay đến vách bao quanh thành
cũng sẽ đổ xuống.
45 Hỡi dân ta, hãy ra khỏi Ba-by-lôn!
Hãy chạy cứu mạng!
Hãy chạy trốn khỏi cơn thịnh nộ CHÚA.
46 Đừng nản lòng;
sẽ có tiếng đồn ra khắp xứ,
nhưng đừng sợ.
Năm nay có tiếng đồn nầy,
sang năm có tiếng đồn khác.
Sẽ có tiếng đồn về cuộc đánh nhau
khủng khiếp trong xứ,
các quan quyền đánh lẫn nhau.
47 Đến lúc ta chắc chắn trừng phạt
các tượng chạm của Ba-by-lôn,
cả xứ sẽ bị sỉ nhục.
Sẽ có vô số người chết nằm la liệt.
48 Rồi trời và đất cùng mọi vật trên đất
sẽ mừng rỡ về Ba-by-lôn.
Chúng sẽ la lên vì đạo quân
từ phương Bắc kéo đến
để tiêu diệt Ba-by-lôn,” CHÚA phán vậy.
49 “Ba-by-lôn phải đổ, vì nó giết dân Ít-ra-en.
Nó giết mọi dân trên đất.
50 Hỡi các ngươi là những kẻ thoát chết
khỏi lưỡi gươm,
hãy rời Ba-by-lôn ngay! Đừng chần chờ!
Hãy nhớ lại CHÚA từ nơi xa xôi
và hãy suy nghĩ về Giê-ru-sa-lem.”
51 “Chúng ta là dân Giu-đa đã bị nhuốc nhơ,
vì chúng ta đã bị sỉ nhục.
Chúng ta đã bị xấu hổ,
vì người lạ đã vào trong nơi thánh
của đền thờ Chúa!”
52 Vì thế CHÚA phán,
“Sắp đến lúc ta sẽ trừng phạt
các tượng chạm của Ba-by-lôn.
Những kẻ bị thương sẽ kêu la khắp xứ đó.
53 Dù cho Ba-by-lôn nổi lên cao đến tận trời,
dù cho nó củng cố các thành phố cao nhất của nó,
ta cũng sẽ sai người đến phá hủy nó,”
CHÚA phán vậy.
54 “Ở Ba-by-lôn người ta nghe tiếng kêu khóc.
Tiếng của kẻ hủy diệt vang lên
trong xứ dân Ba-by-lôn.
55 Vì CHÚA đang tiêu diệt Ba-by-lôn
và làm im bặt tiếng huyên náo
của thành phố.
Các kẻ thù gầm thét tiến đến như vũ bão.
Tiếng gầm thét của chúng vang lên khắp nơi.
56 Vì một đạo quân đã đến tiêu diệt Ba-by-lôn.
Các binh sĩ nó đã bị bắt,
cung tên nó đã bị gãy,
vì CHÚA là Thượng Đế trừng phạt
người làm điều ác.
Ngài trừng phạt họ tương xứng với tội lỗi họ.
57 Ta sẽ khiến các quan quyền
và những kẻ khôn ngoan Ba-by-lôn say rượu,
cùng với các quan tổng trấn,
sĩ quan và các binh sĩ.
Rồi chúng sẽ an giấc ngàn thu
không bao giờ dậy nữa,” Vua phán vậy,
danh Ngài là CHÚA Toàn Năng.
58 CHÚA Toàn Năng phán:
“Vách dầy của Ba-by-lôn
sẽ hoàn toàn bị phá sập,
các cổng cao của nó sẽ bị cháy tiêu.
Người ta sẽ ra sức nhưng vô ích;
công việc chúng chỉ như dầu thêm vào lửa!”
Lời tiên tri về Ba-by-lôn
59 Sau đây là lời nhà tiên tri Giê-rê-mi nói với Sê-rai-gia [d], con Nê-ria, cháu Ma-a-sê-gia. Sê-rai-gia bị đày sang Ba-by-lôn cùng với Xê-đê-kia, vua Giu-đa vào năm thứ tư đời vua Xê-đê-kia [e], vua Giu-đa. Nhiệm vụ của ông là chuẩn bị thức ăn và nơi ở cho vua trong chuyến lưu đày đó. 60 Giê-rê-mi đã ghi vào trong cuộn sách những việc kinh khiếp sẽ xảy đến cho Ba-by-lôn, tức tất cả những lời nầy về Ba-by-lôn. 61 Giê-rê-mi bảo Sê-rai-gia, “Khi ngươi đến Ba-by-lôn hãy nhớ đọc những lời nầy cho mọi người đều nghe. 62 Rồi nói rằng, ‘Lạy CHÚA, chính Ngài đã phán rằng Ngài sẽ tiêu diệt nơi nầy để không có người hay súc vật nào sống ở đó. Nó sẽ bị hoang vu đổ nát đời đời.’ 63 Sau khi đọc xong cuộn sách nầy thì hãy lấy một tảng đá buộc vào nó và ném xuống sông Ơ-phơ-rát. 64 Rồi nói, ‘Cũng vậy, Ba-by-lôn sẽ bị chìm không nổi lên được vì những điều kinh khiếp ta khiến xảy ra cho nơi nầy. Dân cư nó sẽ tiêu tan.’”
Đến đây chấm dứt lời của Giê-rê-mi.
Cảm tạ Chúa vì thoát chết
Bài ca của Đa-vít vào dịp khánh thành đền thờ.
30 Lạy CHÚA, tôi sẽ ca ngợi Ngài
vì Ngài đã giải cứu tôi.
Ngài không để kẻ thù nhạo cười tôi.
2 Lạy CHÚA là Thượng Đế tôi, tôi kêu xin Ngài,
Ngài đã chữa lành cho tôi.
3 Ngài đem tôi lên khỏi mồ mả;
không để tôi xuống âm phủ.
4 Hỡi những người thuộc về CHÚA hãy hát tôn vinh Ngài;
hãy ca tụng danh [a] thánh của Ngài.
5 Cơn giận Ngài chỉ trong chốc lát,
còn lòng nhân từ Ngài kéo dài suốt đời.
Tiếng khóc than đến trú ban đêm,
nhưng buổi sáng đến mang theo vui mừng.
6 Khi tôi cảm thấy an ninh, tôi liền nói,
“Tôi sẽ không sợ hãi gì.”
7 Lạy CHÚA, nhờ lòng nhân từ Ngài
núi tôi được vững chắc.
Nhưng khi Ngài quay đi, tôi đâm ra hoảng sợ.
8 Tôi nói, “Lạy CHÚA, tôi kêu cầu cùng Ngài,
và nài xin Ngài thương xót tôi.”
9 Tôi thưa, “Nếu tôi qua đời
hay đi xuống mồ mả thì có ích gì chăng?
Bụi đất không thể ca ngợi CHÚA;
chúng không thể rao truyền chân lý của Ngài.
10 CHÚA ơi, xin nghe tiếng tôi và thương xót tôi.
Lạy CHÚA, xin giúp đỡ tôi.”
11 Ngài biến nỗi sầu thảm của tôi ra vui mừng.
Ngài cất lấy bộ áo tang buồn thảm của tôi,
và mặc niềm vui mừng cho tôi.
12 Lạy Thượng Đế là CHÚA tôi, tôi sẽ ca tụng Ngài,
tôi sẽ không im lặng.
Tôi sẽ đời đời ca ngợi CHÚA.
Copyright © 2010 by World Bible Translation Center