M’Cheyne Bible Reading Plan
13 Sau-lơ được ba mươi tuổi [a] khi lên làm vua và cai trị trên Ít-ra-en bốn mươi hai năm [b]. 2 Sau-lơ chọn ba ngàn người theo mình trong khắp Ít-ra-en. Hai ngàn người ở với ông tại Mích-ma trong vùng núi Bê-tên, và một ngàn người ở với Giô-na-than tại Ghi-bê-a trong vùng đất Bên-gia-min. Còn những người khác trong quân ngũ thì Sau-lơ cho về nhà.
3 Giô-na-than tấn công trại quân của Phi-li-tin ở Ghê-ba; các người Phi-li-tin khác nghe tin ấy và bảo, “Người Hê-bơ-rơ đã nổi loạn.” [c]
Sau-lơ bảo, “Hãy báo cho người Hê-bơ-rơ nghe chuyện nầy.” Cho nên ông bảo người ta thổi kèn khắp xứ Ít-ra-en. 4 Tất cả dân Ít-ra-en đều nghe tin đó. Họ bảo, “Sau-lơ đã chiến thắng quân Phi-li-tin. Bây giờ quân Phi-li-tin sẽ ghét chúng ta!”
Sau đó dân Ít-ra-en được ra lệnh tập họp tại Ghinh-ganh để nhập hàng ngũ của Sau-lơ. 5 Quân Phi-li-tin họp lại đánh dân Ít-ra-en, dùng ba ngàn [d] quân xa và sáu ngàn người điều khiển quân xa. Binh sĩ họ đông như cát bờ biển. Quân Phi-li-tin đến đóng trại ở Mích-ma, phía Đông Bết A-ven.
6 Khi dân Ít-ra-en thấy mình lâm nguy liền chạy trốn trong các hang hốc, bụi rậm, giữa các tảng đá, trong các hố và giếng. 7 Một vài người Hê-bơ-rơ băng qua sông Giô-đanh vào xứ Gát và Ghi-lê-át. Nhưng Sau-lơ ở lại Ghinh-ganh, toàn binh sĩ trong đạo quân ông đều run sợ.
8 Sau-lơ đợi bảy ngày vì Sa-mu-ên bảo sẽ gặp ông sau thời gian đó. Nhưng Sa-mu-ên không đến Ghinh-ganh cho nên các binh sĩ bắt đầu bỏ hàng ngũ. 9 Sau-lơ liền bảo, “Hãy mang của lễ toàn thiêu và của lễ thân hữu đến cho ta.” Rồi Sau-lơ dâng của lễ toàn thiêu. 10 Khi vừa dâng xong thì Sa-mu-ên đến, Sau-lơ vô cùng ngạc nhiên và ra đón Sa-mu-ên.
11 Sa-mu-ên hỏi, “Ngươi làm gì vậy?”
Sau-lơ đáp, “Tôi thấy các binh sĩ bỏ tôi còn ông thì không đến đúng hẹn; trong khi đó quân Phi-li-tin đang dồn quân ở Mích-ma. 12 Cho nên tôi nghĩ, ‘Quân Phi-li-tin sẽ đến đánh tôi ở Ghinh-ganh, nhưng tôi chưa cầu xin CHÚA cho phép.’ Cho nên tôi buộc phải dâng của lễ toàn thiêu.”
13 Sa-mu-ên bảo, “Ngươi hành động điên rồ lắm! Ngươi không vâng theo mệnh lệnh của CHÚA là Thượng Đế ngươi. Nếu ngươi vâng lời Ngài thì CHÚA hẳn đã làm cho nước ngươi vững bền mãi trong Ít-ra-en, 14 nhưng nay nước ngươi sẽ không còn bền nữa. CHÚA đã tìm cho Ngài mẫu người Ngài muốn. Ngài đã chọn người cai trị dân Ngài vì ngươi đã không vâng theo mệnh lệnh Ngài.” 15 Rồi Sa-mu-ên rời Ghinh-ganh để đi đến Ghi-bê-a trong xứ Bên-gia-min.
Trận đánh ở Mích-ma
Sau-lơ kiểm điểm số người còn lại với mình thì thấy có khoảng sáu trăm.
Dân Ít-ra-en gặp khốn đốn
16 Sau-lơ, Giô-na-than, con trai ông, cùng các binh sĩ ông ở lại Ghi-bê-a trong đất Bên-gia-min.
Người Phi-li-tin đóng quân ở Mích-ma. 17 Ba toán quân từ trại quân Phi-li-tin đi ra để quấy rối. Một toán đi trên đường Óp-ra trong đất Su-anh. 18 Toán thứ hai đi trên đường Bết Hô-rôn. Toán thứ ba đi trên đường ranh giới nhìn xuống Thung lũng Xê-bô-im về phía sa mạc.
19 Cả xứ Ít-ra-en không có thợ rèn vì dân Phi-li-tin cấm. Họ bảo, “Tụi Hê-bơ-rơ có thể rèn gươm và giáo.” 20 Cho nên cả dân Ít-ra-en phải đi đến nhờ người Phi-li-tin rèn lưỡi cày, cuốc, rìu hay lưỡi hái. 21 Các thợ rèn Phi-li-tin tính tiền công khoảng một phần tư lượng bạc khi họ mài lưỡi cày hay lưỡi cuốc. Họ tính một phần tám lượng bạc để mài lưỡi cuốc, rìu hay các que sắt nhọn để dẫn bò. 22 Cho nên khi chiến tranh xảy ra, các binh sĩ của Sau-lơ và Giô-na-than chẳng có gươm giáo gì cả. Chỉ có Sau-lơ và Giô-na-than, con trai ông là có thôi.
23 Một toán quân Phi-li-tin tiến đến đèo Mích-ma.
Thượng Đế không bỏ quên dân Ngài
11 Nên tôi xin hỏi: Có phải Thượng Đế đã từ bỏ dân của Ngài rồi sao? Không phải! Tôi là người Ít-ra-en, thuộc dòng dõi Áp-ra-ham, về chi tộc Bên-gia-min. 2 Thượng Đế đã chọn dân Ít-ra-en cho Ngài trước khi họ sinh ra. Ngài chưa gạt bỏ họ. Chắc anh chị em còn nhớ lời Thánh Kinh viết về Ê-li khi ông oán trách dân Ít-ra-en với Thượng Đế. 3 Ông thưa, “Lạy Chúa, họ đã giết các nhà tiên tri của Ngài, phá sập bàn thờ Ngài. Chỉ một mình con còn sót lại, và họ cũng tìm cách giết con luôn.” [a] 4 Nhưng Thượng Đế trả lời cho Ê-li ra sao? Ngài đáp, “Ta đã để dành bảy ngàn người trong Ít-ra-en chưa bái lạy thần Ba-anh.” [b] 5 Ngày nay cũng thế, do ân phúc của Ngài, Thượng Đế đã chọn một số người. 6 Nếu Ngài chọn họ theo ân phúc của Ngài thì chắc chắn sự tuyển chọn ấy không do công lao của họ. Nếu họ trở thành con dân Thượng Đế qua công lao của họ thì ân phúc của Ngài không thể nào được xem là “ân” nữa.
7 Cho nên chúng ta phải hiểu như sau: Mặc dù dân Ít-ra-en tìm cách hòa thuận lại với Thượng Đế nhưng không được; chỉ những người Ngài chọn là được hòa thuận lại với Ngài mà thôi. Những người còn lại trở nên ương ngạnh và phản nghịch Thượng Đế. 8 Như Thánh Kinh viết:
“Thượng Đế khiến tâm trí họ đờ đẫn
để họ không còn hiểu biết.” (A)
“Ngài khép con mắt họ lại để họ không thấy
bịt tai họ lại để họ không nghe.
Cho đến ngày nay họ vẫn y như thế.” (B)
9 Như Đa-vít nói:
“Nguyện yến tiệc chúng nó trở thành bẫy sập cho chúng nó,
khiến chúng nó bị tổn hại;
Nguyện tiệc yến chúng nó khiến chúng nó vấp ngã cho đáng đời.
10 Nguyện mắt chúng nó bị mù để không thấy;
Nguyện lưng chúng nó bị khòm mãi vì khốn khổ.” (C)
11 Cho nên tôi xin hỏi: Khi người Do-thái vấp ngã thì sự vấp ngã đó có tiêu diệt họ không? Không! Nhưng lỗi lầm của họ mang sự cứu rỗi đến cho người không phải Do-thái để họ ganh tức. 12 Nếu lỗi lầm của người Do-thái đã mang vô số phúc lành đến cho thế gian, và sự mất mát của họ đã mang ân phúc đến cho người không phải Do-thái thì thế gian sẽ còn nhận được phúc lành biết bao nhiêu nữa khi đủ số người Do-thái trở thành dân tộc của Thượng Đế!
13 Tôi muốn nói với anh chị em là những người không phải Do-thái. Tôi làm sứ đồ cho những người không phải Do-thái và vì tôi nhận công tác ấy, nên tôi cố gắng làm hết sức mình. 14 Tôi mong kích thích lòng ganh đua của dân tộc tôi để có thể cứu một số người trong vòng họ. 15 Khi Thượng Đế quay mặt khỏi người Do-thái, thì Ngài kết bạn với các dân tộc khác trên thế giới. Cho nên, khi Thượng Đế chấp nhận người Do-thái thì chẳng khác nào khiến họ đã chết mà lại sống.
16 Nếu miếng bánh đầu tiên được dâng cho Thượng Đế, thì cả ổ bánh sẽ hóa thánh. Nếu rễ là thánh, thì các nhánh cũng thánh.
17 Giống như một vài nhánh ô-liu đã bị gãy. Anh chị em là người không phải Do-thái như nhánh ô-liu hoang được tháp vào gốc ô-liu thật. Hiện nay anh chị em nhận được sức sống từ gốc ô-liu thật là người Do-thái. 18 Vì thế đừng khoe khoang vì những nhánh đã bị gãy. Nếu anh chị em khoe khoang thì nên nhớ rằng không phải anh chị em nâng đỡ cái rễ, mà là cái rễ nâng đỡ anh chị em. 19 Anh chị em có thể bảo, “Mấy nhánh kia bị gãy để ta được tháp vào.” 20 Đúng. Nhưng những nhánh kia bị gãy vì không tin, còn anh chị em được tháp vào cây chỉ vì anh chị em tin. Đừng tự phụ nhưng hãy lo sợ. 21 Nếu Thượng Đế đã chặt bỏ những nhánh tự nhiên đó khỏi cây, thì Ngài cũng sẽ có thể làm như thế đối với anh chị em.
22 Cho nên anh chị em thấy rằng, tuy Thượng Đế rất nhân từ nhưng Ngài cũng rất nghiêm khắc. Ngài trừng phạt những ai không tin nhận Ngài. Nhưng Thượng Đế tỏ lòng nhân từ đối với anh chị em, nếu anh chị em cứ ở trong lòng nhân từ Ngài. Nếu không, Ngài sẽ chặt anh chị em khỏi cây. 23 Còn nếu người Do-thái chịu trở lại tin Ngài, thì Thượng Đế cũng sẽ tiếp nhận họ. Ngài có quyền tháp họ vào chỗ cũ. 24 Nhánh hoang không thể mọc tự nhiên từ gốc cây tốt. Anh chị em là người không phải Do-thái như những nhánh chặt từ một cây ô-liu hoang, được tháp vào cây ô-liu tốt. Còn người Do-thái giống như nhánh mọc tự nhiên từ cây tốt, cho nên họ có thể được tháp vào gốc cây nguyên thủy rất dễ dàng.
25 Tôi muốn anh chị em biết điều mầu nhiệm ấy để anh chị em hiểu rằng mình không biết đủ thứ được. Một phần dân Do-thái đã trở nên ương ngạnh, nhưng tình trạng ấy sẽ thay đổi khi đủ số những người không phải Do-thái trở lại với Thượng Đế. 26 Đó là cách mà dân Ít-ra-en sẽ được cứu. Như Thánh Kinh viết:
“Đấng Cứu Thế từ Giê-ru-sa-lem đến;
Ngài sẽ dẹp mọi gian ác khỏi nhà Gia-cốp.
27 Và ta sẽ lập giao ước nầy với họ
khi ta đã xóa tội lỗi họ.” (D)
28 Người Do-thái không chịu tiếp nhận Tin Mừng nên họ đã trở thành thù nghịch với Thượng Đế. Nhờ đó mà anh chị em là người không phải Do-thái được hưởng ân phúc. Nhưng người Do-thái vẫn là dân được lựa chọn của Thượng Đế. Vì lời hứa Ngài đã lập với các tổ tiên họ, nên Ngài vẫn yêu thương họ. 29 Thượng Đế không bao giờ đổi ý về những người Ngài đã chọn và những gì Ngài đã dành cho họ. 30 Trước kia anh chị em cũng đã chống nghịch Thượng Đế, nhưng hiện nay anh chị em đã nhận ơn thương xót vì những người kia chống nghịch Ngài. 31 Và vì người Do-thái chống nghịch, nên Ngài tỏ lòng thương xót đối với anh chị em. Như thế để họ cũng nhận ơn thương xót từ Ngài. 32 Ngài bỏ mặc họ cho mọi sự chống nghịch để Ngài tỏ lòng nhân từ đối với mọi người.
Ca ngợi Thượng Đế
33 Sự giàu có của Thượng Đế vô cùng bao la, sự khôn ngoan và hiểu biết của Ngài thật vô hạn! Không ai có thể giải thích, phê phán hay hiểu được đường lối Ngài. 34 Như Thánh Kinh nói,
“Ai biết được ý Chúa,
hoặc cố vấn cho Ngài?” (E)
35 “Ngài không chịu ơn ai, mà cũng
không phải trả ơn cho ai cả.” (F)
36 Thượng Đế đã tạo nên muôn loài, mọi vật được sống còn là nhờ Ngài và vì Ngài. Nguyền vinh hiển thuộc về Ngài đời đời! A-men.
Lời tiên tri nghịch cùng Ba-by-lôn
50 Đây là lời tiên tri CHÚA phán nghịch cùng Ba-by-lôn và dân cư nó qua nhà tiên tri Giê-rê-mi.
2 “Hãy loan báo điều nầy cho các dân.
Hãy giương cờ lên và nói cho chúng biết.
Hãy tuyên bố hết các lời nầy như sau:
‘Ba-by-lôn sẽ bị chiếm cứ.
Thần Bên sẽ bị sỉ nhục,
và thần Mạc-đúc sẽ hoảng sợ.
Các thần của Ba-by-lôn sẽ bị sỉ nhục,
và các thần tượng nó sẽ kinh hoàng!
3 Vì một dân từ phương Bắc sẽ tấn công Ba-by-lôn
biến nó thành sa mạc hoang vu.
Không ai ở đó,
cả người lẫn thú vật đều bỏ chạy.’”
4 CHÚA phán, “Lúc ấy,
dân Ít-ra-en và Giu-đa sẽ họp nhau lại.
Họ sẽ kêu khóc và tìm kiếm CHÚA
là Thượng Đế mình.
5 Họ sẽ hỏi thăm lối đi đến Giê-ru-sa-lem
rồi đi theo hướng đó.
Họ sẽ cùng nhau họp lại cho CHÚA.
Họ sẽ lập giao ước đời đời với Ngài,
một giao ước sẽ không bao giờ bị quên lãng.
6 Dân ta như chiên đi lạc.
Các lãnh tụ chúng đã hướng dẫn chúng đi lầm lạc
khiến chúng đi lang thang quanh các núi đồi.
Chúng quên nơi nghỉ ngơi của mình.
7 Ai thấy dân ta cũng làm hại chúng.
Còn các kẻ thù thì bảo,
‘Chúng ta đâu có làm gì quấy.
Vì dân ta đã phạm tội cùng CHÚA,
nơi an nghỉ thật của chúng,
là Thượng Đế mà tổ tiên chúng tin cậy.’
8 Hãy chạy trốn khỏi Ba-by-lôn,
ra khỏi xứ người Ba-by-lôn.
Như dê dẫn bầy súc vật.
9 Ta sắp mang các dân miền Bắc
nghịch lại Ba-by-lôn.
Chúng sẽ vào vị trí chuẩn bị tấn công nó,
và nó sẽ bị các dân miền Bắc bắt đi.
Các mũi tên nó như các binh sĩ tinh nhuệ
chẳng khi nào từ mặt trận mà trở về tay không.
10 Các kẻ thù sẽ chiếm đoạt tài sản
của dân Ba-by-lôn.
Chúng sẽ tha hồ lấy,” CHÚA phán vậy.
11 “Hỡi Ba-by-lôn, ngươi thích thú và hớn hở,
vì ngươi chiếm xứ ta.
Ngươi nhảy múa như bò cái tơ nơi bồn lúa.
Tiếng cười của ngươi như ngựa đực hí.
12 Mẹ ngươi sẽ xấu hổ;
người sinh ra ngươi sẽ bị sỉ nhục.
Chẳng bao lâu nữa Ba-by-lôn
sẽ trở thành dân thấp kém nhất trong các dân.
Nó sẽ trở thành sa mạc hoang vu, khô cằn.
13 Vì CHÚA nổi giận, cho nên không ai sống ở đó.
Nó sẽ hoàn toàn bị hoang vu.
Người qua kẻ lại nơi Ba-by-lôn sẽ sửng sốt.
Họ sẽ lắc đầu khi nhìn thấy các vết thương nó.
14 Hỡi các binh sĩ mang cung tên,
hãy bước vào vị trí chiến đấu nghịch Ba-by-lôn.
Hãy bắn tên các ngươi vào Ba-by-lôn!
Đừng để dành lại gì cả,
vì Ba-by-lôn đã phạm tội cùng CHÚA.
15 Hỡi các binh sĩ quanh Ba-by-lôn,
hãy reo tiếng chiến trận!
Ba-by-lôn đã đầu hàng rồi, các tháp nó đã đổ xuống,
các vách nó đã bị phá sập.
CHÚA đã trừng phạt dân cư nó
tương xứng với tội lỗi nó.
Các dân hãy giáng cho nó điều nó đáng lãnh;
Hãy làm cho nó như nó đã làm cho người khác.
16 Đừng để dân Ba-by-lôn trồng trọt
hay gặt hái.
Vì các binh sĩ nó đã ngược đãi tù binh.
Bây giờ hãy để mọi người trở về.
Ai nấy hãy về xứ mình.
17 Dân Ít-ra-en giống như bầy chiên tan lạc
bị sư tử săn đuổi.
Con sư tử đầu tiên ăn nuốt chúng là vua A-xy-ri.
Con sư tử cuối cùng ngấu nghiến xương chúng
là Nê-bu-cát-nết-xa, vua Ba-by-lôn.”
18 Vì thế CHÚA Toàn Năng,
Thượng Đế của Ít-ra-en phán:
“Ta sẽ trừng phạt vua Ba-by-lôn và xứ nó
như ta đã trừng phạt A-xy-ri.
19 Nhưng ta sẽ mang dân Ít-ra-en
trở về đồng cỏ mình.
Chúng sẽ ăn trên núi Cạt-mên và Ba-san.
Chúng sẽ ăn no nê
trên các đồi Ép-ra-im và Ghi-lê-át.”
20 CHÚA phán,
“Lúc ấy, người ta sẽ đi tìm tội của Ít-ra-en, nhưng không tìm được.
Họ sẽ kiếm lỗi của Giu-đa,
nhưng chẳng thấy đâu,
vì ta sẽ chừa lại một số dân sống sót
trong Ít-ra-en và Giu-đa
và ta sẽ tha thứ tội lỗi chúng.
21 Hãy tấn công xứ Mê-ra-tha-im.
Hãy đánh dân sống ở Bê-cốt.
Hãy rượt đuổi, đánh giết
và tận diệt chúng.
Hãy làm mọi điều ta truyền dặn các ngươi!”
CHÚA phán vậy.
22 “Tiếng chiến trận có thể nghe khắp xứ;
đó là tiếng phá hủy khắp nơi.
23 Ba-by-lôn trước kia là búa của cả đất,
nhưng nay búa đó đã gãy cán.
Xứ đó điêu tàn nhất trong các xứ.
24 Hỡi Ba-by-lôn, ta đã giăng bẫy cho ngươi,
ngươi sẽ bị sập bẫy trước khi ngươi biết.
Ngươi chiến đấu chống CHÚA,
nên ngươi bị khám phá và bị bắt làm tù binh.
25 CHÚA đã mở kho Ngài
và mang ra các vũ khí
của cơn thịnh nộ Ngài,
vì CHÚA Toàn Năng phải ra tay
trong xứ dân Ba-by-lôn.
26 Từ xa hãy đến đánh Ba-by-lôn.
Hãy mở toang các kho ngũ cốc của nó.
Hãy chất các xác chết nó như đống lúa.
Hãy tận diệt Ba-by-lôn
đừng để ai sống sót.
27 Hãy giết tất cả các trai tráng trong Ba-by-lôn;
hãy giết chúng như thú vật.
Khốn thay cho chúng
vì đến lúc chúng bị đánh bại;
đến lúc chúng bị trừng phạt.
28 Hãy lắng nghe tiếng người chạy thoát
khỏi xứ Ba-by-lôn!
Họ bảo cho Giê-ru-sa-lem biết
CHÚA là Thượng Đế chúng ta
đang trừng phạt Ba-by-lôn
xứng đáng với tội phá hủy đền thờ Ngài.
29 Hãy gọi các lính bắn cung
đến chống nghịch Ba-by-lôn.
Bảo họ vây thành đó,
đừng để ai trốn thoát.
Hãy báo trả nó về điều nó làm;
Hãy làm cho nó
như nó đã làm cho các dân khác.
Vì Ba-by-lôn đã hành động kiêu căng
nghịch lại CHÚA,
Đấng thánh của Ít-ra-en.
30 Cho nên các trai tráng nó sẽ bị giết
trong các đường phố nó.
Tất cả các chiến sĩ nó đều sẽ chết
trong ngày đó,” CHÚA phán vậy.
31 “Hỡi Ba-by-lôn, vì ngươi quá tự phụ cho nên ta nghịch ngươi,”
CHÚA Toàn Năng phán vậy.
“Ngươi phải biết rằng đến lúc ngươi phải bị trừng phạt,
32 Ba-by-lôn kiêu ngạo sẽ vấp ngã,
không ai đỡ dậy.
Ta sẽ châm lửa trong các thành nó,
thiêu hết mọi vật quanh nó.”
33 CHÚA Toàn Năng phán như sau:
“Dân Ít-ra-en và Giu-đa là tôi mọi.
Kẻ thù bắt chúng làm tù binh,
không chịu thả ra.
34 Nhưng Thượng Đế rất mạnh
nên sẽ chuộc chúng lại.
Danh Ngài là CHÚA Toàn Năng.
Ngài chắc chắn sẽ dùng quyền năng mình bảo vệ chúng, để ban cho xứ sự an nghỉ.
Nhưng Ngài sẽ không ban sự yên nghỉ
cho những kẻ sống trong Ba-by-lôn.”
35 CHÚA phán,
“Hãy để gươm giết những kẻ sống trong Ba-by-lôn
cùng các quan chức
và các người khôn ngoan của nó!
36 Hãy cho gươm giết các tiên tri giả của nó,
để chúng trở nên ngu dại.
Hãy để gươm giết các chiến sĩ nó,
thì chúng sẽ kinh hoàng.
37 Hãy để gươm giết ngựa và quân xa
cùng các lính đánh thuê từ các nước khác.
Rồi chúng sẽ kinh khiếp như đàn bà.
Hãy để gươm tấn công các kho tàng nó, để người ta cướp chúng đi.
38 Hãy để gươm tấn công các nguồn nước nó
để chúng bị khô cạn.
Nó là xứ của thần tượng,
toàn dân bị điên dại vì chúng.
39 Các thú rừng và các con linh cẩu sẽ sống ở đó,
chim cú sẽ làm tổ nơi ấy,
nhưng sẽ không có ai sống ở đó cả.
Sẽ không bao giờ có ai ở đó nữa.
40 CHÚA đã tiêu diệt hai thành Xô-đôm và Gô-mô-rơ
cùng các thị trấn quanh đó,” CHÚA phán vậy.
“Cũng vậy, sẽ không còn ai ở trong Ba-by-lôn,
không một ai ở đó cả.
41 Kìa! Một đạo quân đang kéo đến từ phương Bắc.
Một dân tộc hùng mạnh và các vua
đang nhóm họp tại từ khắp nơi trên thế giới.
42 Các đạo quân ấy có cung và giáo.
Các chiến sĩ rất hung bạo
và không biết thương xót.
Khi chúng cỡi ngựa đến,
thì nghe như tiếng biển gầm thét.
Chúng đứng vào vị thế sẵn sàng chiến đấu.
Hỡi thành Ba-by-lôn, chúng sẵn sàng tấn công ngươi.
43 Vua Ba-by-lôn nghe về những đạo quân đó,
thì bủn rủn vì sợ.
Cơn kinh khiếp chụp bắt người,
Như sự đau đớn của người đàn bà sắp sinh nở.
44 Như sư tử từ bụi rậm
gần sông Giô-đanh bước ra
xông vào chuồng vững chắc để bắt chiên,
ta sẽ bất thần đánh đuổi Ba-by-lôn
ra khỏi xứ chúng nó.
Ai là người ta chọn để làm việc nầy?
Không ai giống như ta,
chẳng ai lôi ta ra tòa được.
Không có lãnh tụ nào địch lại ta nổi.”
45 Cho nên hãy nghe điều CHÚA
dự định làm nghịch lại Ba-by-lôn.
Hãy nghe điều Ngài đã quyết định làm
cho dân thành Ba-by-lôn.
Ngài chắc chắn sẽ lôi các trai tráng
của Ba-by-lôn đi.
Quê quán chúng nó sẽ kinh hoàng
khi nhìn thấy số phận chúng nó.
46 Khi nghe Ba-by-lôn bị chiếm,
đất sẽ rung chuyển.
Dân chúng các nước sẽ nghe
tiếng kêu tuyệt vọng của Ba-by-lôn.
Lời cầu nguyện trong cơn khốn khó
Bài ca của Đa-vít.
28 Lạy CHÚA là Khối Đá tôi,
tôi kêu cứu cùng Ngài.
Xin đừng làm ngơ.
Nếu Ngài làm thinh thì tôi sẽ giống như kẻ đi xuống huyệt.
2 Xin nghe lời khẩn nguyện tôi,
khi tôi kêu Ngài cứu giúp,
lúc tôi giơ tay hướng về Ngài trong đền thánh Ngài.
3 Xin đừng lôi tôi đi chung với kẻ ác,
cùng những kẻ xấu xa;
là kẻ ngoài miệng nói hòa bình cùng người láng giềng
mà trong lòng thì âm mưu ác.
4 Xin CHÚA phạt chúng nó cho xứng với điều ác chúng làm.
Vì những hành vi gian tà của chúng,
xin hãy báo trả chúng cho tương xứng.
5 Chúng chẳng hề biết những việc Ngài làm
hay những gì Ngài tạo nên.
Cho nên Ngài hất chúng nó xuống,
không thèm đỡ dậy.
6 Hãy ca ngợi Thượng Đế vì Ngài nghe tiếng kêu cứu của tôi.
7 CHÚA là sức mạnh và là cái khiên che chở tôi.
Tôi tin cậy nơi Ngài,
Ngài liền giúp tôi.
Tôi vui mừng hát ca ngợi Ngài.
8 CHÚA ban sức mạnh cho dân Ngài;
Ngài giải cứu người được chọn lựa [a] của Ngài.
9 Xin hãy cứu dân CHÚA
và ban phúc lành cho những người thuộc về Ngài.
Xin chăn giữ và chăm sóc [b] họ đời đời.
Thượng Đế hiện diện trong thời tiết
Bài ca của Đa-vít.
29 Nầy các thiên sứ [c], hãy ca ngợi CHÚA;
hãy ca ngợi CHÚA vinh hiển và quyền năng.
2 Hãy ca ngợi vinh hiển của danh Ngài;
hãy thờ phụng Ngài vì Ngài là thánh.
3 Tiếng của CHÚA vang trên các biển.
Thượng Đế vinh quang trong sấm sét;
Ngài làm sấm chớp trên các đại dương.
4 Tiếng CHÚA rất hùng mạnh;
tiếng CHÚA vô cùng uy nghi.
5 Tiếng CHÚA bẻ gãy cây cối;
làm gãy cây hương nam Li-băng.
6 Ngài khiến đất Li-băng nhảy múa như bò con
và núi Hẹt-môn nhảy dựng như bò con đực.
7 Tiếng CHÚA tạo ra lằn sét.
8 Tiếng CHÚA làm rung chuyển sa mạc;
làm rúng động sa mạc Ca-đe [d].
9 Tiếng CHÚA rung chuyển cây sồi [e]
và khiến lá cây trong rừng rụng hết.
Trong đền thờ Ngài, mọi người đều nói,
“Thượng Đế đáng được vinh hiển!”
10 CHÚA cai quản nước lụt.
CHÚA làm vua đến muôn đời.
11 CHÚA ban sức lực cho dân Ngài;
và chúc bình an cho họ.
Copyright © 2010 by World Bible Translation Center