Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
Giô-sua 12-13

Danh sách các vua bị dân Ít-ra-en đánh bại

12 Dân Ít-ra-en kiểm soát vùng đất phía đông sông Giô-đanh từ suối Ạc-nôn cho đến núi Hẹt-môn và toàn vùng đất dọc theo phía đông sông Giô-đanh. Những vùng đất nầy thuộc về các vua mà dân Ít-ra-en đã đánh bại.

Xi-hôn, vua dân A-mô-rít cư ngụ trong thành Hết-bôn và cai trị dải đất từ A-rô-e nơi suối Ạc-nôn cho đến sông Gia-bốc. Đất của vua Xi-hôn bắt đầu từ giữa suối, tức ranh giới với dân Am-môn. Xi-hôn cai trị hơn phân nửa đất Ghi-lê-át và lấn qua phía đông Thung lũng sông Giô-đanh từ hồ Ga-li-lê cho đến Biển Chết. Ông cai trị từ Bết Giê-si-mốt về phía nam cho đến các sườn đồi Phích-ga.

Óc, vua của Ba-san là một trong những vị vua cuối cùng của dân Rê-phai. Vua cai trị vùng đất từ Ách-ta-rốt và Ết-rê-i. Ông cũng cai trị vùng núi Hẹt-môn, Xa-lê-ca và toàn vùng Ba-san cho đến khu vực dân Ghê-su-rơ và Ma-a-ca sinh sống. Vua Óc cũng cai trị phần nửa đất Ghi-lê-át đến ranh giới của Xi-hôn, vua Hết-bôn.

Mô-se, tôi tớ của Chúa, cùng dân Ít-ra-en đánh bại các vua nầy, rồi Mô-se cấp phần đất đó cho các chi tộc Ru-bên, Gát và Ma-na-xe phía đông làm sản nghiệp. Giô-suê và dân Ít-ra-en cũng đánh thắng các vua thuộc miền đất phía tây sông Giô-đanh. Ông cho dân chúng dải đất đó và phân chia lãnh thổ cho mười hai chi tộc làm sản nghiệp. Lãnh thổ đó nằm giữa Ba-anh Gát trong Thung Lũng Li-băng và núi Ha-lác gần Ê-đôm. Xứ đó gồm các núi và đồi phía tây, Thung Lũng sông Giô-đanh, vùng sườn đồi, vùng sa mạc và vùng nam Ca-na-an. Đó cũng là vùng đất mà dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Ca-na-an, dân Phê-ri-xít, dân Hê-vít và dân Giê-bu-xít cư ngụ. Dân Ít-ra-en đánh bại vua của các thành sau đây: Giê-ri-cô, A-hi (gần Bê-tên), 10 Giê-ru-sa-lem, Hếp-rôn, 11 Giạt-mút, La-kích, 12 Éc-lôn, Ghê-xe, 13 Đê-bia, Ghê-đe, 14 Họt-ma, A-rát, 15 Líp-na, A-đu-lam, 16 Ma-đê-ca, Bê-tên, 17 Táp-bu-a, Hê-phe, 18 A-phéc, La-sa-rôn, 19 Ma-đôn, Hát-xo, 20 Sim-rôn Mê-rôn, Ạc-sáp, 21 Ta A-nác, Mê-ghi-đô, 22 Kê-đe, Giốc-nam ở Cạt-mên, 23 Đô-rơ (ở Na-phốt Đô-rơ), Gô-dim ở Ghinh-ganh và 24 Tiếc-xa.

Tổng số các vua bị thua trận là ba mươi mốt.

Các vùng đất còn phải chiếm

13 Lúc Giô-suê đã cao tuổi, Chúa bảo ông, “Giô-suê ơi, con nay đã già rồi nhưng đất đai phải chiếm vẫn còn nhiều lắm. Đây là các vùng đất còn lại: miền Ghê-su-rơ và đất của dân Phi-li-tin; khu vực từ sông Si-ho [a] giáp ranh giới Ai-Cập đến Éc-rôn về phía bắc, vốn thuộc dân Ca-na-an; năm lãnh tụ Phi-li-tin ở Ga-xa, Ách-đốt, Ách-kê-lôn, Gát, Éc-rôn và người A-vít, sống ở miền nam xứ Ca-na-an; và Mê-ra thuộc dân Xi-đôn đến A-phéc, tận ranh giới dân A-mô-rít người Ghê-ba-lít và vùng Li-băng nằm về phía đông Ba-anh Gát dưới chân núi Hẹt-môn cho đến Lê-bô Ha-mát.

Người Xi-đôn sống ở miền núi từ Li-băng cho đến Mít-rê-phốt Ma-im, nhưng ta sẽ đánh đuổi chúng nó ra trước khi dân Ít-ra-en đến với điều kiện là các con phải nhớ đến đất nầy khi con chia cho dân Ít-ra-en, như ta đã dặn con. Bây giờ hãy chia đất cho chín chi tộc và chi tộc Ma-na-xe phía tây.”

Chia đất

Chi tộc Ma-na-xe phía đông, chi tộc Ru-bên và Gát đã nhận phần đất của họ. Mô-se tôi tớ Chúa đã cấp cho họ vùng đất phía đông sông Giô-đanh. Đất của họ chạy từ A-rô-e nơi hố Ạc-nôn đến thị trấn nằm giữa hố, bao gồm toàn miền bình nguyên từ Mê-đê-ba cho đến Đi-bôn. 10 Tất cả các thị trấn do vua Xi-hôn, người A-mô-rít cai trị từ thành Hết-bôn đều nằm trong lãnh thổ đó. Dải đất kéo dài đến vùng dân A-mô-rít sinh sống. 11 Ghi-lê-át cũng nằm trong vùng đó và đồng thời bao gồm vùng dân Ghê-su-rơ và Ma-a-ca sinh sống, toàn cả núi Hẹt-môn, Ba-san cho đến tận Xa-lê-ca. 12 Toàn thể vương quốc của Óc, vua của Ba-san cũng nằm trong lãnh thổ nầy. Óc là một trong những vua Rê-pha cuối cùng. Trước kia vua nầy đã cai trị vùng Ách-ra-rốt và Ết-rê-i. Mô-se đã đánh bại và chiếm lấy đất đai họ. 13 Người Ít-ra-en không đánh đuổi được dân ở Ghê-su-rơ và Ma-a-ca cho nên hiện nay các dân nầy vẫn ở chung với người Ít-ra-en.

14 Chi tộc Lê-vi là chi tộc duy nhất không nhận được phần đất nào. Thay vào đó, sản nghiệp họ là các của lễ thiêu dâng cho Chúa, Thượng Đế của Ít-ra-en, như Ngài đã hứa với họ.

15 Mô-se đã cấp cho mỗi họ thuộc chi tộc Ru-bên một số đất đai: 16 Đất của họ chạy từ A-rô-e gần hố Ạc-nôn cho đến thị trấn Mê-đê-ba, gồm toàn vùng bình nguyên và thị trấn nằm giữa hố; 17 Hết-bôn và tất cả các thị trấn nằm trong bình nguyên: Đi-bôn, Ba-mốt Ba-anh và Bết-Ba-anh Mê-ôn, 18 Gia-hát, Kê-đê-mốt, Mê-phát, 19 Ki-ri-át-ta-im, Xíp-ma, Xê-rết Sa-ha nằm trên đồi trong thung lũng, 20 Bết-phê-ô, các sườn đồi Phích-ga, và Bết Giê-si-mốt. 21 Đó là đất bao gồm các thị trấn nằm trong bình nguyên và toàn thể các vùng mà vua Xi-hôn, vua dân A-mô-rít đã cai trị từ Hết-bôn. Mô-se đã đánh bại vua đó cùng với các vua dân Mi-đi-an trong số có Ê-vi, Rê-kem, Xu-rơ, Hu-rơ và Rê-ba. Tất cả các vua nầy họp với vua Xi-hôn để chiến đấu. Họ sống trong miền đó. 22 Dân Ít-ra-en giết rất nhiều người trong cuộc chiến, trong số đó có Ba-la-am, con trai Bê-ô, người dùng tà thuật để bói toán. 23 Địa phận của chi tộc Ru-bên có bờ sông Giô-đanh làm ranh giới. Vì thế đất cấp cho các họ hàng Ru-bên gồm các thị trấn và làng mạc vừa kể.

24 Đây là đất Mô-se cấp cho chi tộc Gát, cho toàn thể các họ hàng:

25 Vùng đất Gia-xa và tất cả các thị trấn Ghi-lê-át; phần nửa đất đai của dân Am-môn chạy dài đến A-rô-e gần Ra-ba; 26 vùng từ Hết-bôn đến Ra-mát Mích-ba và Bê-tô-nim; vùng từ Ma-ha-na-im đến đất Đê-bia; 27 trong thung lũng, Bết-Ha-ram, Bết-nim-ra, Xu-cốt và Xa-phôn, miền đất còn lại mà Xi-hôn vua Hết-bôn cai trị nằm về phía đông sông Giô-đanh chạy dài đến cuối hồ Ga-li-lê. 28 Các vùng đất nầy được cấp cho các họ hàng thuộc chi tộc Gát, gồm cả các thị trấn và làng mạc.

29 Sau đây là đất Mô-se cấp cho chi tộc Ma-na-xe miền đông. Phân nửa các họ hàng thuộc chi tộc Ma-na-xe được cấp vùng đất nầy:

30 Đất chạy từ Ma-ha-na-im và gồm toàn vùng Ba-san, vùng đất do Óc, vua của Ba-san cai trị; tất cả các thị trấn ở Giai-rơ thuộc Ba-san gồm tất cả sáu mươi thành; 31 phân nửa vùng Ghi-lê-át, Ách-ta-rốt và Ết-rê-i là các thành mà Óc, vua của Ba-san đã cai trị. Tất cả vùng đất nầy được cấp cho các họ hàng Ma-kia, con của Ma-na-xe; và phần nửa số con trai ông.

32 Mô-se đã cấp đất nầy cho các chi tộc vừa nói thuộc vùng bình nguyên Mô-áp, đối ngang sông Giô-đanh về phía đông Giê-ri-cô. 33 Nhưng Mô-se không cấp cho chi tộc Lê-vi phần đất nào vì Chúa, là Thượng Đế của Ít-ra-en, hứa rằng chính Ngài sẽ là sản nghiệp của họ.

Thánh Thi 145

Ca ngợi Thượng Đế là vua

Thi thiên ca ngợi của Đa-vít.

145 Lạy Chúa là vua,
    tôi ca ngợi sự cao cả của Ngài;
Tôi sẽ ca ngợi Ngài mãi mãi.
Hằng ngày tôi sẽ ca ngợi Ngài.
    Tôi sẽ ca ngợi Ngài đời đời kiếp kiếp.
Chúa là Đấng cao cả đáng được tán tụng;
    không ai dò được sự cao cả của Ngài.
Cha mẹ thuật lại cho con cái điều Ngài đã làm.
    Họ sẽ thuật lại những kỳ công của Ngài,
sự oai nghi lạ lùng và vinh hiển Ngài.
    Tôi sẽ suy nghĩ về những phép lạ Ngài.
Họ sẽ thuật lại những việc diệu kỳ Ngài đã làm,
    còn tôi sẽ thuật lại sự cao cả của Ngài.
Họ sẽ nhớ lại sự nhân từ lớn lao của Ngài,
    và ca tụng sự công chính Ngài.
Chúa thật nhân từ, giàu lòng từ ái.
    Ngài chậm giận và đầy lòng yêu thương.
Chúa nhân từ đối với mọi người;
    Ngài luôn thương xót những vật Ngài tạo nên.
10 Lạy Chúa, mọi vật Ngài làm nên sẽ ca ngợi Ngài;
    những ai thuộc về Ngài sẽ chúc tụng Ngài.
11 Họ sẽ thuật lại sự vinh hiển của nước Ngài,
    và kể lại quyền năng Ngài.
12 Mọi người sẽ biết những việc lớn lao Ngài làm
    cùng quyền năng và sự oai nghi của nước Ngài.
13 Nước Ngài sẽ còn đời đời,
    Ngài sẽ mãi mãi cai trị.

Chúa sẽ luôn luôn giữ lời hứa Ngài;
    Ngài thành tín đối với những vật Ngài tạo nên.
14 Chúa giúp những ai đang bị thất thế
    và chăm sóc những kẻ đang lâm cảnh khó khăn.
15 Mọi sinh vật đều trông đợi Chúa ban thức ăn.
    Ngài cho chúng đồ ăn đúng giờ.
16 Chúa xòe tay ra, thoả mãn muôn vật.
17 Mọi điều Chúa làm đều đúng.
    Ngài thành tín đối với những vật Ngài tạo nên.
18 Chúa ở gần những kẻ cầu xin Ngài,
    tức những ai thật lòng tìm kiếm Ngài.
19 Ngài ban cho những kẻ tôn kính Ngài
    điều họ ao ước.
Ngài nghe tiếng họ khi họ kêu cứu và giải cứu họ.
20 Chúa bảo vệ những ai yêu mến Ngài,
    nhưng Ngài tiêu diệt kẻ ác.
21 Tôi sẽ ca ngợi Chúa.
Tất cả mọi người hãy ca ngợi danh thánh của Ngài
    cho đến đời đời.

Giê-rê-mi-a 6

Giê-ru-sa-lem bị bao vây

“Hỡi dân Bên-gia-min, hãy chạy để cứu mạng!
    Hãy chạy ra khỏi Giê-ru-sa-lem!
Hãy thổi kèn chiến trận trong thành Tê-cô-a!
    Hãy giương cờ báo động trên tỉnh Bết Ha-kê-rem!
Thảm họa sẽ đến từ phương Bắc [a];
    sự tàn phá khủng khiếp đang vồ lấy ngươi.
Hỡi Giê-ru-sa-lem [b], ta sẽ tiêu diệt ngươi,
    ngươi là kẻ mảnh mai dịu dàng [c].
Các kẻ chăn chiên và bầy mình sẽ đến đánh Giê-ru-sa-lem.
    Họ sẽ dựng lều quanh nó,
Mỗi một người chăn lo riêng cho khu vực mình.”

Họ bảo, “Hãy sẵn sàng tiến đánh Giê-ru-sa-lem!
    Hãy đứng lên! Chúng ta sẽ tiến đánh vào buổi trưa!
Nhưng chúng sẽ bảo: Không được! Quá trễ rồi;
    bóng chiều tà đã ngã dài.
Vậy hãy đứng lên! Chúng ta sẽ tấn công lúc ban đêm.
    Chúng ta sẽ tiêu hủy
    các tháp canh vững chắc của Giê-ru-sa-lem!”

Đấng Toàn Năng phán như sau:
    “Hãy đốn hết cây cối quanh Giê-ru-sa-lem,
    xây một đồi đất tấn công [d] lên đến chóp của vách nó.
Phải trừng trị thành nầy.
    Bên trong nó chẳng có gì ngoài cảnh nô lệ.
Ít-ra-en luôn gây thêm điều gian ác mới
    như giếng nước tạo ra nước trong và mát.
Người ta nghe tiếng bạo động và tàn phá bên trong thành.
Ta có thể nhìn thấy bệnh tật
    và thương tổn của Giê-ru-sa-lem.
Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy nghe lời cảnh cáo nầy,
    nếu không ta sẽ quay lưng khỏi các ngươi
    khiến xứ các ngươi ra sa mạc hoang vu không ai ở.”

CHÚA Toàn Năng phán như sau:
“Hãy gom góp [e] các dân sống sót của Ít-ra-en lại,
    như ngươi mót các trái nho còn sót trên cành.
Kiểm điểm cây nho lần nữa,
    như người ta thu góp trái nho.”
10 Tôi nói với ai bây giờ? Tôi cảnh cáo ai đây?
    Ai bằng lòng nghe tôi?
Dân Ít-ra-en đã bịt tai
    để khỏi nghe lời cảnh cáo của tôi.
Họ không thích nghe lời CHÚA phán;
    họ không muốn nghe lời Ngài!
11 Nhưng tôi đầy ắp cơn thịnh nộ của CHÚA,
    tôi chán không muốn giữ nó trong người.
“Hãy trút cơn giận ta trên các trẻ nhỏ
    đang nô đùa trong phố
    và trên các thanh niên đang tụ tập.
Cả chồng lẫn vợ sẽ bị cơn thịnh nộ Ngài ập bắt,
    người già cả cũng vậy.
12 Nhà cửa họ sẽ được giao cho người khác,
    cùng với ruộng nương và vợ họ,
vì ta sẽ giơ tay ra
    trừng phạt dân Giu-đa,” CHÚA phán vậy.

13 “Tất cả mọi người, từ sang đến hèn đều tham tiền.
    Thậm chí nhà tiên tri và thầy tế lễ cũng đều nói dối.
14 Họ tìm cách chữa các vết thương trầm trọng của dân ta,
    làm như vết thương sơ sài.
Chúng bảo, ‘Không sao, không sao.’
    Nhưng kỳ thực chẳng phải vậy.
15 Chúng phải biết xấu hổ về hành vi của mình,
    nhưng chúng lại không biết xấu hổ gì cả.
Chúng cũng chẳng biết hổ thẹn về tội lỗi mình.
    Cho nên chúng sẽ ngã quỵ cùng với những người khác.”
    CHÚA phán, “Khi ta trừng phạt chúng, chúng sẽ ngã xuống đất.”

16 CHÚA phán như sau:
    “Hãy đứng chỗ ngã tư đường và nhìn.
Hỏi thăm đường cũ ở đâu,
    rồi hỏi đường nào đúng mà đi theo đó.
Làm như vậy, các ngươi sẽ tìm được nơi an nghỉ cho mình.
    Nhưng chúng đáp, ‘Chúng tôi không muốn đi con đường đúng.’
17 Ta đã đặt lính gác để canh chừng các ngươi,
    Hãy lắng nghe tiếng kèn chiến trận trỗi lên!”
Nhưng chúng bảo, “Chúng tôi không muốn nghe.”
18 Cho nên, hỡi các dân, hãy nghe,
    hỡi các nhân chứng, hãy để ý.
    Hãy nhìn những gì ta sẽ làm cho dân Giu-đa.
19 Hỡi các dân trên đất, hãy nghe điều nầy:
    Ta sẽ mang thảm họa đến cho dân Giu-đa
    vì những điều ác chúng âm mưu.
Chúng không thèm nghe lời khuyên ta
    và gạt bỏ lời giáo huấn ta.

20 Sao các ngươi mang của lễ bằng trầm hương
    từ đất Sê-ba [f] đến cho ta làm gì?
Sao các ngươi mang quế hương
    từ xứ xa xôi đến cho ta làm chi?
Ta sẽ không nhận của lễ thiêu của các ngươi đâu;
    Những sinh tế các ngươi không làm vừa lòng ta.

21 Cho nên đây là lời CHÚA phán:
“Ta sẽ gây khó khăn trước mặt Giu-đa.
    Cả cha và con đều té nhào.
Láng giềng và bạn hữu cùng chết chung.”

22 CHÚA phán như sau:
    “Nầy, có một đạo quân
    từ miền Bắc tràn tới;
một dân đông đảo đang tiến đến
    từ vùng đất xa xôi.
23 Các chiến sĩ chúng nó đều mang cung và giáo.
    Chúng nó rất hung bạo, không có lòng nhân đạo đâu.
Khi chúng phi ngựa
    nghe như tiếng sóng biển gầm thét.
Đạo quân ấy đang tập họp sẵn sàng ra trận,
    sẵn sàng tấn công ngươi đó, hỡi Giê-ru-sa-lem [g].”

24 Chúng ta đã nghe tin về đạo quân đó và đâm ra tê liệt vì hoảng sợ.
Chúng ta bị cơn đau đớn bắt lấy,
    như đàn bà đang đau đẻ.
25 Đừng đi vào trong ruộng
    hay đi trên đường,
vì kẻ thù mang gươm giáo.
    Bên nào cũng đáng sợ cả.
26 Hỡi dân ta, hãy mặc vải sô
    và lăn trong tro bụi [h] để tỏ dấu buồn rầu.
Hãy than khóc cho những kẻ đã chết,
    như thể khóc cho con mình,
vì kẻ hủy diệt sẽ đến trong nay mai
    để nghịch lại chúng ta.

27 “Hỡi Giê-rê-mi, ta đã khiến ngươi
    làm một tay thợ thử kim khí,
dân ta giống như quặng kim khí,
    để ngươi biết mà thử các việc làm của chúng nó.
28 Toàn thể dân ta đã chống nghịch ta
    và đều ương ngạnh.
Chúng đi quanh tung tin láo khoét lẫn nhau.
    Chúng như đồng và sắt bị rỉ sét.
Tất cả đều thối nát.
29 Lửa được quạt cho nóng thêm,
    nhưng chỉ lấy được chì từ trong lửa [i].
Không có kim loại nguyên chất chảy ra;
    điều ác chưa được cất ra khỏi dân ta.
30 Dân ta sẽ được gọi là bạc bị ném bỏ, vì CHÚA đã ném bỏ họ.”

Ma-thi-ơ 20

Ngụ ngôn về các người làm công

20 “Nước Trời giống như một chủ đất kia. Buổi sáng nọ ông ra thuê người vào làm trong vườn nho. Ông đồng ý trả mỗi người một quan tiền cho một ngày công. Rồi ông sai họ vào làm trong vườn nho.

Đến khoảng chín giờ sáng ông ra chợ thấy một số người đứng không. Ông bảo, ‘Nếu mấy anh chịu vào làm trong vườn nho tôi, tôi sẽ trả công phải chăng cho.’ Họ liền đi vào vườn nho làm việc.

Khoảng mười hai giờ trưa, rồi đến ba giờ chiều ông lại ra và làm y như trước. Đến năm giờ chiều, ông lại ra chợ thì thấy mấy người nữa đang đứng không. Ông hỏi, ‘Tại sao mấy anh đứng đây cả ngày không làm gì cả?’

Họ đáp, ‘Vì không ai mướn chúng tôi.’

Ông bảo, ‘Vậy thôi các anh cũng hãy vào làm trong vườn nho tôi.’

Đến cuối ngày, người chủ vườn nho bảo anh trưởng toán làm thuê, ‘Gọi mấy người làm thuê lại trả công cho họ. Bắt đầu từ người cuối cùng tôi mới mướn, cho đến người mướn đầu tiên.’

Những người mới được mướn lúc năm giờ chiều đến, mỗi người được lãnh một quan tiền. 10 Đến lượt những người được mướn đầu tiên tới lãnh tiền, họ tưởng sẽ được trả nhiều hơn. Nhưng mỗi người cũng chỉ được lãnh có một quan tiền. 11 Sau khi nhận tiền, họ phàn nàn với người chủ vườn nho. 12 Họ bảo, ‘Những người mới mướn sau cùng chỉ làm có một giờ đồng hồ mà ông trả cho họ cũng bằng chúng tôi, là những người cả ngày phải chịu nắng nôi.’

13 Nhưng người chủ vườn nho bảo với một người trong họ, ‘Bạn ơi, tôi bất công với bạn chỗ nào? Có phải bạn đã đồng ý làm việc mỗi ngày một quan tiền rồi không? 14 Thôi hãy nhận tiền công của bạn rồi về đi. Tôi muốn trả công cho người cuối bằng với tiền công tôi trả cho bạn. 15 Tiền của tôi, tôi muốn dùng sao mặc ý. Có phải các bạn ganh tức vì tôi đối tốt với những người kia không?’

16 Vì thế, người chót trong hiện tại sẽ trở thành người đầu trong tương lai, và người đầu trong hiện tại trở thành người chót trong tương lai là như thế.”

Chúa Giê-xu nói trước về cái chết của Ngài(A)

17 Trong khi đang đi lên Giê-ru-sa-lem, Chúa Giê-xu đem các môn đệ riêng ra và bảo họ rằng, 18 “Nghe đây, chúng ta đang đi lên Giê-ru-sa-lem. Con Người sẽ bị trao vào tay các giới trưởng tế và các giáo sư luật, họ sẽ tuyên án xử tử Ngài. 19 Họ sẽ giao Ngài cho dân ngoại quốc. Những người ấy sẽ chế giễu Ngài, lấy roi đánh đập, rồi đóng đinh Ngài. Nhưng đến ngày thứ ba Ngài sẽ sống lại.”

Một bà mẹ xin đặc ân(B)

20 Lúc ấy vợ của Xê-bê-đê và các con trai đến gặp Chúa Giê-xu. Bà bái lạy Ngài và xin Ngài làm cho bà một điều.

21 Chúa Giê-xu hỏi, “Bà xin điều gì?”

Bà thưa, “Xin thầy hứa cho hai đứa con trai tôi, một đứa ngồi bên phải, một đứa ngồi bên trái thầy trong nước của thầy.”

22 Nhưng Chúa Giê-xu bảo, “Các ngươi không hiểu điều mình xin. Các ngươi có uống được ly đau khổ ta sắp uống không?” [a]

Hai người con thưa, “Dạ được.”

23 Chúa Giê-xu bảo họ, “Các ngươi sẽ uống ly đau khổ của ta nhưng ta không thể chọn người ngồi bên phải và bên trái ta; hai chỗ ấy dành cho những người nào mà Cha ta đã chuẩn bị trước.”

24 Khi mười môn đệ kia nghe thế thì tức giận hai anh em ấy. 25 Chúa Giê-xu gọi các môn đệ lại dạy rằng, “Các con biết những quan cai trị dân ngoại thích tỏ oai quyền với dân chúng. Còn những nhà lãnh đạo cao cấp thích sử dụng quyền hành mình. 26 Đối với các con thì không nên làm như vậy. Ai trong các con muốn làm lớn thì phải hầu việc người khác như tôi tớ. 27 Còn ai muốn làm đầu thì phải phục dịch mọi người như nô lệ. 28 Cũng vậy, Con Người đến không phải để người ta phục vụ mình mà để phục vụ người khác, và hi sinh mạng sống mình để cứu vớt nhiều người.”

Chúa Giê-xu chữa lành hai người mù(C)

29 Khi Chúa Giê-xu và các môn đệ rời thành Giê-ri-cô thì có đoàn dân rất đông đi theo Ngài. 30 Có hai người mù ngồi bên đường, nghe Chúa Giê-xu đi ngang qua liền kêu lớn, “Lạy Chúa, Con Đa-vít ơi, xin thương chúng tôi!”

31 Dân chúng la rầy hai người, bảo im đi nhưng họ lại còn la lớn hơn nữa, “Lạy Chúa, Con Đa-vít ơi, xin thương chúng tôi!”

32 Chúa Giê-xu dừng lại hỏi hai người, “Mấy anh muốn ta làm gì cho mấy anh đây?”

33 Họ thưa, “Thưa Chúa, chúng tôi muốn sáng mắt.”

34 Chúa Giê-xu cảm thương hai người. Ngài rờ mắt họ thì lập tức họ được sáng mắt trở lại và đi theo Chúa Giê-xu.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

Copyright © 2010 by World Bible Translation Center