M’Cheyne Bible Reading Plan
Băng qua sông Giô-đanh
3 Sáng sớm hôm sau, Giô-suê và toàn dân Ít-ra-en rời A-ca-xia [a]. Họ đi đến sông Giô-đanh và đóng lều bên bờ trước khi băng qua sông. 2 Sau ba ngày các cấp chỉ huy đi khắp lều quân 3 thông báo lệnh nầy cho dân chúng: “Khi các ngươi thấy mấy thầy tế lễ và người Lê-vi khiêng Rương của Chúa, là Thượng Đế của đồng bào, thì hãy lên đường đi theo sau. 4 Như thế các ngươi sẽ biết đi lối nào, vì các ngươi chưa hề đến đó bao giờ. Nhưng đừng đi theo sát quá. Phải đi sau cách Rương ít nhất một ngàn thước.”
5 Rồi Giô-suê dặn dân chúng, “Hãy dọn mình ra thánh vì ngày mai Chúa sẽ làm những việc lạ lùng trước mặt các ngươi.”
6 Giô-suê bảo các thầy tế lễ, “Hãy khiêng Rương đi trước dân chúng.” Các thầy tế lễ liền nâng Rương mang đi trước dân chúng.
7 Rồi Chúa bảo Giô-suê, “Hôm nay ta sẽ khiến cho con được toàn dân Ít-ra-en kính trọng để họ biết rằng ta ở cùng con như ta đã ở cùng Mô-se. 8 Bảo các thầy tế lễ mang Rương bước đến mé sông Giô-đanh và đứng dưới nước.”
9 Giô-suê liền bảo dân Ít-ra-en, “Hãy lại đây nghe lời Chúa là Thượng Đế của đồng bào phán. 10 Đây là bằng chứng cho thấy Thượng Đế hằng sống ở giữa đồng bào. Ngài sẽ đánh đuổi hết các dân Ca-na-an, Hi-tít, Hê-vít, Phê-ri-sít, Ghi-ga-sít, A-mô-rít và Giê-bu-sít. 11 Rương của Chúa cả thế gian sẽ đi trước đồng bào xuống sông Giô-đanh. 12 Vậy bây giờ hãy chọn mười hai người trong các ngươi, mỗi chi tộc Ít-ra-en một người. 13 Các thầy tế lễ sẽ khiêng Rương của Chúa, là Chủ tể cả thế gian, đi xuống sông Giô-đanh trước đồng bào. Khi họ đặt chân xuống mé nước, sông sẽ ngưng chảy và dồn lại thành một khối.”
14 Vậy dân chúng nhổ lều và đi theo các thầy tế lễ đang mang Rương đi qua sông Giô-đanh. 15 Vào mùa gặt, nước sông Giô-đanh tràn lên bờ. Khi chân các thầy tế lễ mang Rương đến gần mé sông và vừa bước xuống nước, 16 thì nước trên nguồn liền ngưng chảy và dồn lại thành một khối, ngược đến tận A-đam, một thành nhỏ gần Xa-rê-than. Dòng nước từ đó chảy xuôi xuống biển A-ra-ba (tức Biển Chết) hoàn toàn bị cắt đứt. Thế là dân chúng băng qua sông gần Giê-ri-cô. 17 Các thầy tế lễ mang Rương của Chúa đi đến đứng giữa sông trên đất khô. Họ đứng đó chờ, cho đến khi toàn thể dân Ít-ra-en đi ngang qua sông Giô-đanh và bước lên đất liền.
Lời cầu xin Chúa mang dân Ngài trở về
Bài ca khi đang đi lên đền thờ.
126 Lúc Chúa mang các tù nhân trở về Giê-ru-sa-lem [a],
thì chúng tôi tưởng như đang nằm mơ.
2 Chúng tôi vui cười sung sướng,
hát lên bài ca hân hoan.
Các nước khác thấy thế liền nói,
“Chúa đã làm các việc lớn cho họ.”
3 Chúa đã làm những việc lớn lao cho chúng ta,
chúng ta lấy làm mừng rỡ.
4 Chúa ôi, xin mang các tù nhân chúng tôi về,
như Ngài đã mang suối nước vào sa mạc.
5 Kẻ nào vừa trồng vừa khóc,
sẽ hát mừng vào mùa gặt.
6 Kẻ vừa gieo giống [b] vừa rơi nước mắt,
sẽ trở về vui hát, mang bó lúa mình.
Mọi điều tốt lành đều do Thượng Đế ban cho
Bài ca khi đang đi lên đền thờ. Do Sô-lô-môn sáng tác.
127 Nếu Chúa không cất nhà,
thì thợ xây cũng trở thành vô dụng.
Nếu Chúa không canh giữ thành,
thì các lính canh chẳng làm được gì.
2 Uổng công cho các ngươi là kẻ thức dậy sớm,
đi ngủ trễ, lo làm ăn.
Chúa ban giấc ngủ ngon cho kẻ Ngài yêu.
3 Con cái là món quà [c] Chúa ban;
trẻ thơ là phần thưởng của lòng mẹ.
4 Con cái sinh ra trong khi cha còn trẻ
như mũi tên trong tay chiến sĩ.
5 Phước cho người nào có đầy tên trong giỏ.
Họ sẽ có ưu thế khi chống nhau với kẻ thù nơi cửa thành [d].
Gia đình hạnh phúc
Bài ca khi đang đi lên đền thờ.
128 Phúc cho người nào kính sợ Thượng Đế và vâng lời Ngài.
2 Ngươi sẽ vui hưởng điều tay mình làm ra,
ngươi sẽ được phước về mọi phương diện.
3 Vợ ngươi sẽ sinh nhiều con cho ngươi,
như dây nho sai trái.
Con cái ngươi cũng mang niềm vui cho ngươi,
như nhành ô liu sai trái.
4 Người kính sợ Chúa được phước như vậy.
5 Nguyện Chúa ban phước cho ngươi từ núi Xi-ôn;
nguyện ngươi vui hưởng những
điều tốt lành từ Giê-ru-sa-lem trọn đời ngươi.
6 Nguyện ngươi nhìn thấy cháu chít mình.
Nguyện hoà bình ngự giữa Ít-ra-en.
Chúa xét xử dân Ngài
63 Người đang đến từ Ê-đôm, từ thành Bốt-ra,
mặc áo quần đỏ rực là ai?
Ai ăn mặc áo quần sang trọng
và đi tới hiên ngang cùng với quyền năng mình?
Ngài phán, “Ta nói ra lẽ phải.
Ta có quyền cứu ngươi.”
2 Có người hỏi, “Sao áo quần ngươi đỏ tươi
như thể ngươi đã dẫm lên trái nho làm rượu?”
3 Ngài đáp, “Chỉ một mình ta dẫm lên bàn ép rượu,
không ai trong các dân giúp ta.
Ta nổi giận và dẫm lên các dân,
và chà đạp họ trong cơn giận ta.
Máu [a] vấy lên quần áo ta,
làm hoen ố y phục ta.
4 Ta đã chọn một thời điểm để báo thù,
và ta mang sự giải cứu đến với ta.
5 Ta nhìn quanh nhưng không thấy ai đến giúp ta.
Ta sửng sốt vì không ai yểm trợ ta.
Cho nên ta dùng quyền năng mình để giải cứu dân ta;
sự tức giận ta yểm trợ ta.
6 Trong khi ta nổi giận,
ta dẫm lên các dân.
Trong cơn giận ta trừng phạt họ,
đổ máu họ xuống đất.”
Lòng nhân từ Chúa đối cùng dân Ngài
7 Tôi sẽ thuật lại lòng nhân từ CHÚA
và ca ngợi Ngài về những việc Ngài làm.
Tôi sẽ ca ngợi CHÚA về những việc tốt lành Ngài làm cho chúng ta
và lòng nhân từ Ngài đối cùng dân Ít-ra-en.
Ngài đã tỏ lòng từ bi lớn lao cho chúng ta
và rất nhân từ đối với chúng ta.
8 Ngài phán, “Đây là dân ta;
con cái ta sẽ không nói dối với ta.”
Nên Ngài giải cứu chúng.
9 Khi chúng bị khốn khổ,
Ngài cũng chịu khốn khổ.
Ngài sai thiên sứ đến giải cứu chúng.
Vì lòng yêu thương và nhân từ,
Ngài giải cứu chúng.
Từ lâu Ngài đã nâng đỡ và bồng ẵm chúng.
10 Nhưng chúng chống nghịch Ngài
làm buồn Thánh Linh Ngài.
Nên Ngài trở thành thù nghịch chúng, và đánh lại chúng.
11 Nhưng rồi dân Ngài nhớ lại chuyện xưa,
thuở mà Mô-se và dân Ít-ra-en ở với Ngài.
CHÚA, Đấng đã mang dân mình qua biển cả,
cùng với các cấp lãnh đạo của dân chúng đâu rồi?
Đấng đặt Thánh Linh ở giữa họ,
12 nắm tay phải dắt Mô-se,
bằng quyền năng kỳ diệu,
rẽ nước ra trước mặt họ
để nổi danh mãi mãi,
13 là Đấng đã dẫn dân chúng qua nước sâu đâu rồi?
Như ngựa đi qua sa mạc,
dân chúng không bị vấp ngã.
14 Như trâu bò đi xuống thung lũng,
Thần Linh của CHÚA ban cho dân chúng một nơi an nghỉ.
Lạy CHÚA, đó là cách Ngài dẫn dắt dân Ngài,
vì thế mà Ngài nổi danh lạ lùng.
Lời cầu xin Thượng Đế giúp đỡ dân Ngài
15 Lạy Chúa, xin hãy từ trời nhìn xuống,
xin hãy nhìn chúng tôi từ nơi ở cao cả
và thánh khiết của Ngài trên trời.
Tình yêu lớn lao [b] và quyền năng Ngài đâu rồi?
Sao CHÚA cất tình yêu
và lòng từ bi Ngài khỏi chúng tôi?
16 Ngài là cha chúng tôi.
Áp-ra-ham không biết chúng tôi là con cháu người,
còn Ít-ra-en cũng không nhận ra chúng tôi.
Lạy Chúa, Ngài là cha chúng tôi.
Ngài được gọi là “Đấng từ xưa nay vẫn giải cứu chúng tôi.”
17 Lạy CHÚA, sao Ngài khiến chúng tôi
đi lầm lạc khỏi đường lối Ngài?
Sao Ngài làm cho chúng tôi ương ngạnh đến nỗi chúng tôi không tôn kính Ngài?
Vì cớ chúng tôi xin hãy trở lại cùng chúng tôi,
kẻ tôi tớ CHÚA thuộc về Ngài.
18 Dân Ngài có được đất đai trong một thời gian,
rồi bây giờ kẻ thù đến chà đạp nơi thánh Ngài.
19 Chúng tôi trở thành như dân chưa hề được Ngài cai trị,
như những kẻ chưa hề mang danh Ngài.
Chúa Giê-xu và Giăng Báp-tít(A)
11 Sau khi dạy dỗ xong những điều ấy cho mười hai môn đệ, Chúa Giê-xu rời nơi đó đi đến các thị trấn miền Ga-li-lê để giảng dạy.
2 Giăng Báp-tít đang ngồi tù. Khi nghe thuật lại những gì Chúa Giê-xu làm, ông liền sai mấy môn đệ đến hỏi Ngài, 3 “Thầy có phải là Đấng phải đến hay chúng tôi phải chờ Đấng khác?”
4 Chúa Giê-xu bảo họ, “Về thuật lại cho Giăng những gì các anh nghe và thấy: 5 Kẻ mù được sáng mắt, kẻ què đi được, người mắc bệnh cùi được chữa lành. Kẻ điếc nghe được, người chết sống lại và Tin Mừng được giảng ra cho kẻ nghèo. 6 Phúc cho người nào không nao núng trong đức tin vì ta.”
7 Khi các môn đệ Giăng vừa ra về, thì Chúa Giê-xu bắt đầu nói chuyện với dân chúng về Giăng. Ngài hỏi, “Các ông bà đi ra đồng hoang để xem gì? Có phải xem cọng sậy [a] bị gió thổi không? 8 Các ông bà còn xem gì nữa? Có phải xem người mặc áo quần sang trọng không?—Không, vì những người mặc áo quần sang trọng thì ở trong cung vua. 9 Vậy tại sao các ông bà đi ra xem? Có phải xem nhà tiên tri không? Đúng vậy, tôi bảo cho các ông bà biết rằng vai trò của Giăng còn lớn hơn nhà tiên tri nữa. 10 Chính về người ấy mà có lời viết:
‘Ta sẽ sai sứ giả đi trước con,
để chuẩn bị đường cho con.’ (B)
11 Ta bảo thật, trong số những người sinh ra trên đời chưa có ai lớn hơn Giăng Báp-tít, nhưng trên Nước Trời, người thấp kém nhất còn lớn hơn cả Giăng nữa. 12 Từ khi Giăng đến cho tới bây giờ, nước thiên đàng phát triển mạnh [b] nên nhiều người tìm cách dùng bạo lực chiếm lấy. 13 Tất cả những lời tiên tri và luật pháp Mô-se đều ghi chép những sự việc xảy ra cho tới khi Giăng đến. 14 Nếu các ông bà tin lời các vị ấy, thì Giăng chính là Ê-li [c], người mà họ nói là sẽ đến. 15 Ai nghe được, hãy lắng nghe cho kỹ.
16 Ta phải mô tả thế nào về những người ở thời đại nầy? Họ giống ai? Họ giống mấy đứa trẻ ngồi nơi phố chợ gọi nhau rằng,
17 ‘Chúng tao đã chơi nhạc mà chúng bay không chịu nhảy múa;
chúng tao đã hát bài ai ca mà chúng bay không chịu than khóc.’
18 Giăng đến, không ăn uống như những người khác thì người ta bảo, ‘Ông ta bị quỉ ám.’ 19 Con Người đến, ăn và uống thì người ta nói, ‘Xem kìa! Ông ta ăn nhậu quá mức lại còn kết bạn với bọn thu thuế và kẻ xấu xa.’ Nhưng sự khôn ngoan phải được minh chứng rằng đúng bằng việc làm của nó.”
Chúa Giê-xu cảnh cáo những người không tin(C)
20 Rồi Chúa Giê-xu quở trách những thành mà Ngài đã làm phép lạ nhiều nhất vì họ không ăn năn hoặc từ bỏ tội lỗi. 21 Ngài quở, “Khốn cho ngươi, thành Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, thành Bết-xai-đa! Vì nếu những phép lạ ta đã làm giữa các ngươi mà được làm ở các thành Tia và Xi-đôn thì dân cư ở đó đã ăn năn từ lâu rồi. Họ chắc chắn đã mặc vải sô và rắc tro lên người để chứng tỏ thực sự hối hận. 22 Ta bảo ngươi, đến Ngày Xét Xử, hai thành Tia và Xi-đôn sẽ chịu phạt nhẹ hơn ngươi. 23 Còn ngươi, thành Ca-bê-nâm, ngươi được nâng lên đến tận trời sao?—Không! Ngươi sẽ bị ném xuống âm phủ. Nếu những phép lạ ta đã làm giữa ngươi mà được đem làm ở Xô-đôm thì dân chúng ở đó chắc chắn đã từ bỏ tội lỗi và có lẽ thành ấy vẫn còn đến ngày nay. 24 Ta bảo cho ngươi biết, đến Ngày Xét Xử, thành Xô-đôm còn chịu phạt nhẹ hơn ngươi.”
Lời hứa ban cho dân chúng sự yên nghỉ(D)
25 Lúc đó Chúa Giê-xu nói, “Lạy Cha là Chúa của trời đất, con tạ ơn Cha vì Ngài đã giấu những điều nầy khỏi những người khôn ngoan thông sáng mà tỏ ra cho những kẻ có lòng đơn sơ như trẻ thơ. 26 Thưa Cha, đó là điều Cha muốn.
27 Cha đã giao mọi sự cho Con. Không ai biết Con ngoại trừ Cha, cũng không ai biết Cha ngoại trừ Con và những người nào Con muốn cho biết.
28 Hỡi những ai mệt mỏi và nặng gánh, hãy đến cùng ta. Ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi. 29 Hãy nhận lời dạy dỗ [d] của ta và học theo ta vì ta hiền hòa và khiêm nhường, các ngươi sẽ tìm được sự thảnh thơi cho đời sống. 30 Lời dạy của ta dễ chấp nhận; gánh ta giao cho các ngươi rất nhẹ nhàng.”
Copyright © 2010 by World Bible Translation Center