M’Cheyne Bible Reading Plan
Các chi tộc định cư Miền Đông sông Giô-đanh
32 Các người Ru-bên và Gát có rất nhiều bầy gia súc. Khi thấy đất Gia-xe và Ghi-lê-át tốt cho súc vật, 2 thì họ đến gặp Mô-se, thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, và các nhà lãnh đạo dân chúng. 3-4 Họ nói, “Chúng tôi, các tôi tớ ông, có nhiều bầy gia súc. CHÚA đã chiếm cho dân Ít-ra-en một xứ rất tốt cho gia súc. Đó là vùng đất quanh A-ta-rốt, Đi-bôn, Gia-xe, Nim-ra, Hết-bôn, Ê-lê-a-le, Xê-bam, Nê-bô, và Bê-ôn. 5 Nếu ông cho phép, chúng tôi muốn được cấp đất nầy. Xin đừng bắt chúng tôi băng qua sông Giô-đanh.”
6 Mô-se nói với người Gát và người Ru-bên, “Có lý nào các anh em của các ngươi ra trận mà các ngươi vẫn ở lại hậu phương? 7 Các ngươi sẽ làm nản chí dân Ít-ra-en, khiến họ không muốn đi qua xứ mà CHÚA đã hứa cho họ nữa. 8 Cha ông các ngươi cũng làm như thế. Tôi đã từng phái họ đi từ Ca-đe Ba-nê-a để xem xét xứ. 9 Họ đi đến tận thung lũng Ếch-côn, và sau khi nhìn thấy xứ thì họ làm cho dân Ít-ra-en nản chí không muốn đi vào xứ CHÚA đã ban cho họ nữa. 10 Hôm ấy CHÚA vô cùng tức giận, nên Ngài thề như sau: 11 Trong số những người ra khỏi Ai-cập, không ai từ hai mươi tuổi trở lên, sẽ được thấy xứ mà ta đã hứa cho Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp. Những người đó không hết lòng theo ta. 12 Chỉ có Ca-lép, con trai Giê-phu-nê, người Kê-nít, và Giô-suê, con trai của Nun theo CHÚA hết lòng.
13 CHÚA nổi giận với dân Ít-ra-en, cho nên Ngài bắt họ đi lang thang trong sa mạc bốn mươi năm. Cuối cùng những người đã phạm tội cùng CHÚA đều chết. 14 Thế mà bây giờ các ngươi lại cũng hành động giống y như các cha ông mình! Các ngươi phạm tội sẽ khiến CHÚA còn nổi giận hơn nữa với dân Ít-ra-en. 15 Nếu các ngươi không theo CHÚA thì toàn dân còn phải ở lâu thêm nữa trong sa mạc, và các ngươi sẽ làm cho tất cả dân nầy bị tiêu diệt.”
16 Sau đó người Ru-bên và ngươi Gát đến nói với Mô-se, “Chúng tôi sẽ làm chuồng cho các gia súc, và làng mạc cho con cái chúng tôi ở đây. 17 Rồi sau khi con cái chúng tôi ở trong các thành có vách kiên cố, an toàn đối với dân bản xứ, thì chúng tôi sẽ chuẩn bị ra trận. Chúng tôi sẽ đưa dẫn các anh em Ít-ra-en vào xứ và đất của họ. 18 Chúng tôi sẽ không trở về nhà cho đến khi toàn dân Ít-ra-en đã nhận lãnh phần đất của họ. 19 Chúng tôi sẽ không nhận phần đất nào bên Miền Tây sông Giô-đanh; phần đất của chúng tôi là Miền Đông sông Giô-đanh.”
20 Vậy Mô-se bảo họ, “Các ngươi phải làm mọi việc đó. Các ngươi phải đi trước mặt CHÚA để ra trận, 21 và cầm vũ khí băng qua sông Giô-đanh cho đến chừng CHÚA đuổi kẻ thù. 22 Sau khi CHÚA giúp chúng ta chiếm đất rồi, thì các ngươi sẽ trở về nhà. Lúc đó xem như các ngươi làm xong phận sự đối với CHÚA và dân Ít-ra-en, và các ngươi sẽ nhận lãnh đất nầy. 23 Nhưng nếu không làm những điều ấy, thì các ngươi sẽ phạm tội cùng CHÚA. Và phải biết rằng các ngươi sẽ chịu hình phạt vì tội mình. 24 Hãy xây các thành cho con cái các ngươi và chuồng cho súc vật, nhưng phải làm y như điều các ngươi cam kết.”
25 Người Gát và người Ru-bên thưa với Mô-se, “Chúng tôi là tôi tớ ông, chúng tôi sẽ làm theo điều ông, chủ chúng tôi, dặn bảo. 26 Vợ con và tất cả gia súc chúng tôi sẽ ở trong các thành miền Ghi-lê-át, 27 nhưng chúng tôi, kẻ tôi tớ ông, sẽ chuẩn bị ra trận. Chúng tôi sẽ đi sang và chiến đấu cho CHÚA theo như ông, chủ chúng tôi, đã nói.”
28 Vậy Mô-se truyền lệnh về họ cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê con trai của Nun và cho các trưởng chi tộc Ít-ra-en. 29 Mô-se bảo họ, “Nếu người Gát và người Ru-bên chuẩn bị ra trận và băng qua sông Giô-đanh với các ngươi, nếu họ đi trước mặt CHÚA và giúp các ngươi chiếm xứ, thì hãy cấp cho họ đất Ghi-lê-át làm sản nghiệp. 30 Nhưng nếu họ không mang vũ khí băng qua đó thì sẽ không được nhận đất; phần đất của họ sẽ là xứ Ca-na-an với các ngươi.”
31 Người Gát và người Ru-bên trả lời, “Chúng tôi là tôi tớ ông, chúng tôi sẽ làm theo như điều CHÚA bảo. 32 Chúng tôi sẽ qua xứ Ca-na-an, đi trước mặt CHÚA, sẵn sàng ra trận. Nhưng phần đất của chúng tôi sẽ là Miền Đông sông Giô-đanh.”
33 Nên Mô-se cấp vùng đất đó cho các chi tộc Gát, Ru-bên, và phần nửa chi tộc Ma-na-xe. (Ma-na-xe là con trai của Giô-xép.) Đất đó trước kia thuộc về nước của Xi-hôn, vua A-mô-rít, và nước Óc, vua của Ba-san, cùng các thành phố và đất xung quanh.
34 Người Gát xây lại các thành Đi-bôn, A-ta-rốt, A-rô-e, 35 A-trốt Sô-phan, Gia-xe, Giốc-bê-ha, 36 Bết-Nim-ra, và Bết-Ha-ran. Đó là các thành có vách kiên cố. Họ cũng xây các chuồng chiên.
37 Người Ru-bên xây lại Hết-bôn, Ê-lê-a-le, Ki-ri-a-tha-im, 38 Nê-bô, Ba-anh Mê-ôn, và Xíp-ma. Họ đổi tên Nê-bô và Ba-anh Mê-ôn khi họ xây lại các thành đó.
39 Các con cháu Ma-kia, con trai Ma-na-xe lên đánh chiếm Ghi-lê-át [a] và đuổi dân A-mô-rít ở đó. 40 Vậy Mô-se cấp Ghi-lê-át cho gia đình Ma-kia, con trai Ma-na-xe, rồi họ định cư tại đó. 41 Gia-ia con trai Ma-na-xe đi lên đánh chiếm các thị trấn nhỏ ở đó và đặt tên là thành Ha-vốt Gia-ia. 42 Nô-ba đi lên đánh chiếm Kê-na và các thị trấn nhỏ xung quanh đó rồi đổi tên là Nô-ba theo tên mình.
Nhắc lại những sự giúp đỡ của Thượng Đế
Soạn cho nhạc trưởng theo điệu Giê-đu-thun. Một bài ca ngợi của A-sáp.
77 Tôi kêu la cùng Thượng Đế;
tôi kêu cầu cùng Ngài,
thì Ngài liền nghe tiếng tôi [a].
2 Trong ngày hoạn nạn tôi tìm kiếm Chúa.
Suốt đêm tôi giơ tay ra, lòng tôi bất an.
3 Khi nhớ đến Thượng Đế;
Tôi muốn nói nỗi lòng tôi ra nhưng không biết nói sao. Xê-la
4 Chúa không cho tôi chợp mắt.
Tôi không nói nên lời vì quá bực dọc.
5 Tôi nhớ lại thuở xưa, những năm về trước.
6 Ban đêm tôi hồi tưởng lại
các bài ca của tôi.
Tôi suy nghĩ và tự hỏi:
7 “Chúa sẽ từ bỏ chúng ta mãi sao?
Ngài sẽ không còn tỏ lòng nhân từ
đối với chúng ta nữa sao?
8 Tình yêu của Ngài tan biến rồi sao?
Ngài không còn phán với chúng ta nữa sao?
9 Phải chăng Thượng Đế đã quên mất lòng thương xót Ngài?
Phải chăng vì Ngài quá nóng giận,
không còn tội nghiệp cho chúng ta nữa hay sao?” Xê-la
10 Rồi tôi suy nghĩ lại và nói,
“Đây là điều khiến tôi buồn bã:
Quyền năng của Thượng Đế Chí Cao đã lìa bỏ chúng ta.”
11 Tôi nhớ những điều Ngài làm;
hồi tưởng lại những điều kỳ diệu Ngài làm xưa kia.
12 Tôi suy gẫm những điều ấy,
và xem xét các điều Ngài đã làm.
13 Lạy Thượng Đế, các đường lối Ngài thật thánh thiện.
Không có thần nào cao cả như Thượng Đế chúng ta.
14 Ngài là Thượng Đế của những việc diệu kỳ;
Ngài chứng tỏ quyền năng Ngài
cho người ta thấy.
15 Ngài đã dùng quyền năng giải cứu dân Ngài
tức con cháu Gia-cốp và Giô-xép. Xê-la
16 Lạy Thượng Đế, các dòng nước trông thấy Ngài;
chúng thấy Ngài liền đâm ra
sợ hãi; đến nỗi các vực nước sâu cũng run rẩy.
17 Trời đổ mưa xuống. Mây rền sấm.
Các tia chớp xẹt qua lại như tên bay.
18 Tiếng sấm Ngài vang rền
trong gió lốc.
Chớp lòe sáng thế gian.
Đất rung động mạnh.
19 Ngài bước đi qua biển,
vạch lối qua các vực nước sâu,
nhưng không để lại dấu chân.
20 Ngài dùng Mô-se và A-rôn dẫn dắt dân Ngài như bầy chiên.
Chúa sẽ trừng phạt thế gian
24 Nầy! CHÚA sẽ tiêu diệt xứ nầy [a] khiến nó hoang vu;
Ngài sẽ tiêu hủy mặt đất và phân tán dân cư nó.
2 Lúc đó ai nấy đều đồng chung số phận:
thường dân cũng như thầy tế lễ,
nô lệ đàn ông cũng như chủ nhân,
nữ nô lệ cũng như nữ chủ nhân,
kẻ bán cũng như người mua,
người vay cũng như kẻ cho vay,
chủ nợ cũng như con nợ.
3 Đất sẽ hoàn toàn hoang vu.
Của cải sẽ bị cướp đi, vì CHÚA ra lệnh đó.
4 Đất sẽ khô cằn và tiêu điều;
thế giới sẽ héo mòn và biến mất;
các đại lãnh tụ trong đất nầy sẽ mòn mỏi.
5 Dân cư trên đất đã tàn hại nó,
vì chúng không đi theo lời giáo huấn của Thượng Đế,
không vâng theo luật lệ Ngài,
không tôn trọng giao ước với Thượng Đế
là giao ước còn mãi mãi.
6 Cho nên sự nguyền rủa sẽ tiêu diệt đất,
Dân trên thế gian có tội, nên sẽ bị tiêu diệt;
chỉ còn lại một số ít.
7 Rượu mới sẽ hư, và cây nho sẽ chết.
Những ai trước đây vui vẻ sẽ buồn rầu.
8 Sẽ không còn tiếng trống cơm tưng bừng,
Tiếng tiệc liên hoan sẽ ngưng.
Tiếng đờn cầm náo nức sẽ dứt.
9 Dân chúng không còn ca hát đang khi uống rượu.
Bia sẽ hóa đắng cho kẻ nào uống nó.
10 Thành điêu tàn sẽ bị hoang vu,
Mọi nhà sẽ đóng cửa kín mít không cho ai vào.
11 Người đi ngoài phố sẽ xin rượu,
nhưng niềm vui sẽ biến nên sầu thảm;
vì tất cả thú vui trên đời đã vỗ cánh bay đi.
12 Thành sẽ hoá ra điêu tàn,
các cổng thành đều bể nát vụn.
13 Đó là điều sẻ xảy ra trên khắp đất cho tất cả mọi nước.
Đất sẽ như cây ô liu sau mùa gặt hái,
chỉ còn một vài trái nho sót trên cành sau mùa hái nho.
14 Dân chúng reo vui.
Từ phương tây, họ ca tụng sự cao cả của CHÚA.
15 Hỡi dân phương đông, hãy ca tụng CHÚA.
Hỡi dân trong các hải đảo,
hãy ca ngợi danh CHÚA,
Thượng Đế của Ít-ra-en.
16 Từ khắp nơi trên đất chúng ta nghe các bài ca tán dương Thượng Đế,
Đấng Công bình.
Nhưng tôi nói, “Tôi đang hấp hối,
tôi đang hấp hối! Khốn cho tôi!
Những kẻ phản bội đã hại dân chúng;
dùng lối lường gạt, chúng đã hại dân chúng.”
17 Dân cư trên đất sẽ gặp kinh hoàng,
vấp phải hố, và bẫy.
18 Ai thoát được tiếng kinh hoàng sẽ rơi vào hố.
Ai trèo ra khỏi hố sẽ bị sập bẫy.
Mây sẽ đổ mưa xuống,
và nền trái đất sẽ rung chuyển mạnh.
19 Mặt đất sẽ bể ra; đất sẽ nứt nẻ;
đất sẽ rung chuyển mạnh.
20 Đất sẽ xiêu vẹo như người say;
nó sẽ rung chuyển như lều gặp bão.
Tội lỗi nó như gánh nặng trên lưng nó;
nó sẽ ngã không ngồi dậy được.
21 Lúc đó CHÚA sẽ trừng phạt các thế lực trên trời
và các quan quyền dưới đất.
22 Chúng sẽ nhóm lại như những tù nhân bị ném vào ngục tối;
chúng sẽ bị nhốt vào ngục [b].
Bị trừng phạt một thời gian lâu.
23 Mặt trăng sẽ ngượng ngùng,
mặt trời sẽ xấu hổ,
vì CHÚA Toàn Năng sẽ làm vua cai trị trên núi Xi-ôn trong Giê-ru-sa-lem.
Các lãnh tụ Giê-ru-sa-lem sẽ nhìn thấy sự oai nghi của Ngài.
Chúa Giê-xu là Đấng Trợ Giúp chúng ta
2 Các con yêu dấu. Ta viết thư nầy cho các con để các con không phạm tội. Nhưng nếu ai phạm tội thì chúng ta có một Đấng Bênh Vực đứng trước mặt Cha để bào chữa cho chúng ta. Ngài là Chúa Cứu Thế, Đấng Công Bình. 2 Ngài là con sinh tế chuộc tội không những cho chúng ta mà cho cả thế gian.
3 Chúng ta có thể tin chắc mình biết Ngài nếu chúng ta vâng theo mệnh lệnh Ngài. 4 Ai nói, “Tôi biết Thượng Đế,” nhưng không vâng giữ mệnh lệnh Ngài là người nói dối, sự thật không có trong người ấy. 5 Nhưng nếu ai vâng giữ lời dạy dỗ của Ngài thì tình yêu của Thượng Đế thật là hoàn toàn trong người ấy. Chúng ta biết chắc mình được sống trong Thượng Đế là như sau: 6 Ai nói mình tương giao với Thượng Đế thì cũng phải sống như chính Chúa Giê-xu đã sống.
Mệnh lệnh: Phải yêu thương người khác
7 Các bạn yêu dấu, tôi truyền cho các bạn, không phải một mệnh lệnh mới mà là một mệnh lệnh cũ mà các bạn đã nghe từ ban đầu. Đó là điều dạy dỗ mà các bạn đã nghe theo một nghĩa khác. 8 Nhưng tôi cũng truyền cho các bạn mệnh lệnh nầy một lần nữa, vì sự thật đã được chứng tỏ qua sự sống của Chúa Cứu Thế cũng như qua các bạn. Các bạn thấy sự thật nầy là đúng trong Ngài, trong Chúa Giê-xu, và trong các bạn nữa vì tăm tối đã qua đi, ánh sáng thật đang chiếu rọi.
9 Ai nói, “Tôi ở trong ánh sáng,” mà ghét anh chị em mình thì vẫn còn ở trong tối tăm. 10 Ai yêu thương anh chị em mình thì sống trong ánh sáng và không có điều gì trong họ khiến họ vấp ngã. 11 Nhưng ai ghét anh chị em mình thì còn sống trong tối tăm, dò dẫm trong đêm vì bóng tối đã làm mù mắt người ấy.
12 Các con yêu dấu, ta viết cho các con
vì tội lỗi các con đã được tha thứ
qua Chúa Cứu Thế.
13 Các bậc cha mẹ, tôi viết cho anh chị em
vì anh chị em đã biết Đấng có từ ban đầu.
Các bạn trẻ, tôi viết cho các bạn
vì các bạn đã chiến thắng Kẻ Ác.
14 Các con trẻ, ta viết cho các con,
vì các con biết Cha.
Các bậc cha mẹ, tôi viết cho các anh chị em,
vì anh chị em đã biết Đấng có từ ban đầu.
Các bạn trẻ, tôi viết cho các bạn,
vì các bạn mạnh dạn;
lời dạy của Thượng Đế sống trong các bạn
và các bạn đã chiến thắng Kẻ Ác.
15 Đừng yêu thế gian tội lỗi cùng những gì thuộc về thế gian. Vì nếu ai yêu thế gian thì lòng yêu mến Cha không có trong người ấy. 16 Những điều thuộc về thế gian là khêu gợi nhục dục, thèm muốn của mắt, và tự hào về của cải đời nầy hoặc những gì mình có. Những điều ấy không phải từ Cha mà đến đâu nhưng từ thế gian ra. 17 Thế gian và những dục vọng nó đều qua đi nhưng ai làm theo ý muốn Thượng Đế thì còn đời đời.
Hãy xua đuổi kẻ thù của Chúa Cứu Thế
18 Các con yêu dấu ơi, thời kỳ cuối cùng gần đến rồi. Các con đã nghe rằng kẻ thù của Chúa Cứu Thế đang đến và hiện nay có nhiều kẻ thù của Chúa Cứu Thế đã xuất hiện. Vì thế mà chúng ta biết nay là thời kỳ cuối cùng. 19 Những kẻ thù ấy từ chúng ta mà ra nhưng họ vốn không thuộc về chúng ta, vì nếu họ thuộc về chúng ta thì họ đã ở với chúng ta. Nhưng họ đã bỏ đi, chứng tỏ rằng họ chẳng hề thuộc đoàn thể chúng ta.
20 Các con đã được Đấng Thánh [a] ban cho Thánh Linh [b], nên các con đều hiểu sự thật. 21 Ta viết cho các con, không phải vì các con chẳng biết sự thật mà là vì các con đã biết sự thật. Các con biết rằng trong sự thật không có điều dối trá nào.
22 Ai là kẻ nói dối? Đó là kẻ không nhìn nhận Giê-xu là Chúa Cứu Thế và là Kẻ Thù của Chúa Cứu Thế vì chối bỏ Cha và Con. 23 Ai không chịu tiếp nhận Con cũng không thể có mối tương giao với Cha. Còn ai tiếp nhận Con thì cũng có mối tương giao với Cha.
24 Hãy luôn luôn tuân giữ lời dạy mà các con đã nghe từ ban đầu. Nếu các con tuân giữ lời dạy mình nghe từ ban đầu thì các con ở trong Con và ở trong Cha. 25 Lời hứa của Con dành cho chúng ta là sự sống đời đời.
26 Tôi viết thư nầy để nói đến những người đang tìm cách dẫn các con đi lầm lạc. 27 Thánh Linh mà Chúa Cứu Thế đã cho các con, sống trong các con, cho nên các con không cần ai dạy mình. Ngài dạy các con mọi điều. Thánh Linh mà các con được Đấng Thánh ban cho là chân thật, không phải giả. Cho nên hãy cứ ở trong Chúa Cứu Thế Giê-xu theo như Ngài dạy.
28 Thật vậy, các con yêu dấu ơi, hãy cứ sống trong Ngài để khi Chúa trở lại, chúng ta có thể mạnh dạn đứng trước mặt Ngài mà không xấu hổ. 29 Nếu các con biết rằng Chúa Cứu Thế làm điều công chính thì những ai làm điều công chính đều là con cái Thượng Đế.
Copyright © 2010 by World Bible Translation Center