M’Cheyne Bible Reading Plan
Cây kèn bạc
10 CHÚA bảo Mô-se, 2 “Hãy làm hai cây kèn bằng bạc giát mỏng dùng để gọi dân chúng tập họp hay ra đi. 3 Khi cả hai cây kèn được thổi lên thì toàn thể dân chúng phải tập họp trước mặt con nơi cửa Lều Họp. 4 Nhưng nếu chỉ thổi một cây kèn thì các trưởng tộc, các trưởng dòng họ trong Ít-ra-en sẽ tập họp trước mặt con tại đó.
5 Khi con thổi các kèn thật to thì các chi tộc đóng trại về phía đông sẽ di chuyển. 6 Khi con thổi thật to lần thứ nhì thì các chi tộc đóng trại về phía nam sẽ di chuyển; tiếng kèn lớn báo cho họ biết lúc nào lên đường. 7 Khi con muốn tập họp dân chúng thì thổi hai kèn nhưng đừng thổi to lắm. 8 Các con trai A-rôn, các thầy tế lễ phải thổi kèn. Đây là luật định đời đời cho các ngươi và con cháu từ nay về sau.
9 Khi con đang chiến đấu chống lại kẻ thù tấn công các con trong xứ mình thì phải thổi kèn báo động thật to. CHÚA là Thượng Đế sẽ nghe và giải cứu các con khỏi kẻ thù. 10 Ngoài ra cũng phải thổi kèn trong những dịp vui mừng, các kỳ lễ và các ngày Lễ Trăng Mới. Hãy thổi kèn khi dâng của lễ thiêu và của lễ thân hữu vì chúng sẽ giúp Thượng Đế nhớ lại các con. Ta là CHÚA, Thượng Đế của các con.”
Dân Ít-ra-en ra đi
11 Đám mây cất lên khỏi Lều Giao Ước vào ngày hai mươi tháng hai năm thứ hai. 12 Vậy dân Ít-ra-en di chuyển từ sa mạc Si-nai và tiếp tục đi cho đến khi đám mây dừng lại ở sa mạc Pha-ran. 13 Đây là lần đầu tiên họ di chuyển và làm theo như CHÚA đã truyền dặn Mô-se.
14 Các đoàn quân của doanh trại Giu-đa khởi hành đầu tiên dưới lá cờ [a] mình. Na-son, con Am-mi Na-đáp là trưởng tộc của chi tộc Giu-đa. 15 Nê-tha-nên, con Xu-a lãnh đạo đoàn quân chi tộc Y-xa-ca. 16 Ê-li-áp, con Hê-lôn chỉ huy đoàn quân của chi tộc Xê-bu-lôn.
17 Khi Lều Thánh được tháo gỡ do con cháu Ghẹt-sôn và Mê-ra-ri mang đi, đó là toán di chuyển kế tiếp.
18 Rồi đến các đoàn quân của trại Ru-bên theo lá cờ mình, có Ê-li-xua, con Sê-đơ lãnh đạo. 19 Sê-lu-mi-ên, con Xu-ri sa đai lãnh đạo đoàn quân chi tộc Xi-mê-ôn. 20 Ê-li-a-sáp, con Đêu-ên [b] lãnh đạo đoàn quân chi tộc Gát. 21 Sau đó đến người Cô-hát khiêng các vật thánh; Lều Thánh được dựng lên trước khi họ tới.
22 Kế đến là các đoàn quân thuộc trại Ép-ra-im đi theo lá cờ mình. Ê-li-sa-ma con Am-mi-hút là trưởng tộc. 23 Ga-ma-li-ên, con Bê-đa-xua lãnh đạo đoàn quân chi tộc Ma-na-xe, 24 còn A-bi-đan, con Ghi-đê-ô-ni lãnh đạo đoàn quân chi tộc Bên-gia-min.
25 Các đơn vị cuối cùng là toán hậu vệ cho tất cả các chi tộc. Đó là các đơn vị thuộc trại quân Đan đi dưới lá cờ mình. Trưởng tộc của họ là A-hi-ê-xe, con Am-mi-sa-đai. 26 Ba-ghi-ên, con Óc-ran lãnh đạo đoàn quân chi tộc A-se. 27 A-hi-ra, con Ê-nan lãnh đạo đoàn quân chi tộc Nép-ta-li. 28 Đó là thứ tự ra đi của các đoàn quân Ít-ra-en khi họ di chuyển.
29 Hô-báp là con của Rêu-ên, người Mi-đi-an [c], Rêu-ên là cha vợ Mô-se. Mô-se nói với Hô-báp, “Chúng ta sẽ đi đến xứ CHÚA đã hứa ban cho chúng ta. Anh hãy đi chung với chúng tôi, chúng tôi sẽ hậu đãi anh vì CHÚA đã hứa ban phước cho dân Ít-ra-en.”
30 Nhưng Hô-báp trả lời, “Không. Tôi không muốn đi. Tôi sẽ trở về xứ tôi sinh trưởng.”
31 Nhưng Mô-se năn nỉ, “Xin anh đừng bỏ chúng tôi. Anh biết chỗ nào có thể dựng trại trong sa mạc. Anh có thể hướng dẫn chúng tôi. 32 Hãy đi với chúng tôi. Chúng tôi sẽ san sẻ với anh những vật tốt CHÚA ban cho chúng tôi.”
33 Vậy họ rời núi của CHÚA và đi ròng rã ba ngày. Rương Giao Ước của CHÚA đi trước dân chúng trong suốt ba ngày đó trong khi họ tìm chỗ dựng trại. 34 Lúc họ rời trại thì đám mây của CHÚA ngự trên họ vào ban ngày.
35 Khi Rương rời trại thì Mô-se kêu lên,
“CHÚA ơi, xin vùng dậy!
Hãy phân tán các kẻ thù Ngài.
Xin khiến các kẻ ghét Ngài bỏ chạy trước mặt Ngài.”
36 Và khi Rương được đặt xuống thì Mô-se kêu,
“Lạy CHÚA, xin trở lại với hàng ngàn người Ít-ra-en.”
Thượng Đế gìn giữ dân Ngài
Soạn cho nhạc trưởng. Theo điệu a-la-mốt [a]. Thi thiên của con cháu Cô-rê.
46 Thượng Đế là nơi che chở và là sức mạnh của chúng tôi.
Ngài luôn luôn cứu giúp trong lúc nguy nan.
2 Cho nên chúng tôi chẳng sợ dù cho đất rung động
hay núi non sụp xuống biển,
3 Dù cho biển gầm và sủi bọt,
hay núi lay chuyển vì sóng vỗ ầm ầm cũng vậy. Xê-la
4 Có một con sông mang lại niềm vui
cho thành của Thượng Đế,
nơi thánh mà Thượng Đế Chí Cao ngự.
5 Thượng Đế ở trong thành đó,
nó sẽ không bị rúng động.
Vừa bình minh Chúa sẽ giúp đỡ thành ấy.
6 Các dân tộc và vương quốc
chuyển lay.
Thượng Đế gầm thét, đất liền
sụp đổ.
7 Chúa Toàn Năng ở cùng chúng tôi;
Thượng Đế của Gia-cốp là Đấng bảo vệ chúng tôi. Xê-la
8 Hãy đến xem những việc Chúa làm,
những điều diệu kỳ Ngài đã làm ra trên đất.
9 Ngài dẹp yên giặc khắp nơi trên đất.
Ngài bẻ gãy cung tên, gươm giáo
và thiêu rụi các chiến xa.
10 Thượng Đế phán, “Hãy im lặng và biết ta là Thượng Đế.
Ta là Chủ Tể các dân tộc;
Ta là Đấng Chí Cao trên khắp đất.”
11 CHÚA Toàn Năng ở cùng chúng ta;
Thượng Đế của Gia-cốp là Đấng bảo vệ chúng ta. Xê-la
Thượng Đế, vua của thế gian
Bài ca của con cháu Cô-rê.
47 Nầy các dân, hãy vỗ tay.
Hãy reo vui cho Thượng Đế.
2 Thượng Đế Chí Cao là Đấng
diệu kỳ.
Ngài là vua cao cả trên khắp thế gian!
3 Ngài giúp chúng ta đánh bại các quốc gia,
và đặt chúng dưới quyền quản trị của chúng ta.
4 Ngài chọn đất cho chúng ta thừa hưởng.
Chúng ta là con cái Gia-cốp, tức những kẻ được Ngài yêu. Xê-la
5 Thượng Đế thăng lên trong tiếng reo hò;
Chúa ngự lên trong tiếng kèn thổi vang dậy.
6 Hãy ca ngợi Thượng Đế.
Hãy xướng hát lên.
Hãy hát ca tụng vua chúng ta. Hãy ca lên.
7 Thượng Đế là Vua trên khắp thế gian
nên chúng ta hãy hát ca ngợi [b] Ngài.
8 Thượng Đế là vua các dân tộc.
Ngài ngự trên ngôi thánh Ngài.
9 Những nhà lãnh đạo các dân tộc cùng nhóm lại
chung với dân cư của Thượng Đế của Áp-ra-ham
vì các nhà lãnh đạo trên đất đều thuộc về Ngài.
Ngài là Đấng cao cả.
8 Ước gì anh là anh của em bú vú của mẹ em.
Để nếu em thấy anh ngoài đường,
em sẽ hôn anh, mà không sợ ai chê cười.
2 Em sẽ đưa anh vào nhà mẹ em;
người đã dạy em.
Em sẽ cho anh uống rượu thơm
pha lựu của em.
Thiếu nữ nói với bạn
3 Người yêu tôi kê tay trái dưới đầu tôi,
tay phải chàng ôm chặt lấy tôi.
4 Các cô gái Giê-ru-ra-lem ơi,
hãy hứa với tôi là sẽ không đánh thức
hay kích động tình yêu
cho đến khi nó muốn.
Các bạn hữu nói
5 Thiếu nữ nầy là ai từ sa mạc đi ra
tựa vào người yêu mình?
Thiếu nữ nói với thanh niên
Tôi đánh thức anh dưới gốc cây táo
nơi anh sinh ra;
đó là nơi mẹ anh sinh ra anh.
6 Hãy để em như cái ấn trong lòng anh,
như con dấu trên cánh tay anh.
Tình yêu mạnh như sự chết;
Sự ghen tương hung bạo như mồ mả [a].
Tình yêu bộc phát
và bốc cháy như lửa nóng [b].
7 Nước bao nhiêu cũng không dập tắt được lửa tình;
lụt lội cùng không đè nén nổi ái tình.
Ai có thể khinh dể
người bằng lòng đánh đổi mọi thứ cho tình yêu?
Các anh của thiếu nữ nói
8 Chúng tôi có một em gái nhỏ
chưa có nhũ hoa.
Chúng tôi phải làm gì cho em gái chúng tôi
trong ngày hứa hôn của nó?
9 Nếu nó là vách thành,
thì chúng tôi sẽ xây các trụ đỡ [c] trên đó.
Nếu nó là cái cửa,
chúng tôi sẽ lấy ván hương nam bảo vệ nó.
Thiếu nữ nói
10 Em là vách thành,
còn nhũ hoa em như cái tháp.
Đối với chàng,
em là người làm chàng mãn nguyện [d].
11 Sô-lô-môn có một vườn nho ở Ba-anh Ha-môn.
Ông cho người khác thuê mướn,
và người thuê phải trả hai mươi lăm cân [e] bạc để hái nho.
12 Nhưng vườn nho tôi thì tôi cho không vì là của tôi.
Sô-lô-môn ơi, hai mươi lăm cân bạc là của anh,
Còn năm cân bạc là cho các người thuê mướn.
Thanh niên nói với thiếu nữ
13 Em ở trong các vườn,
bạn hữu anh nghe tiếng em;
hãy để anh nghe tiếng em.
Thiếu nữ nói
14 Hãy đến mau, người yêu của em ơi,
như con sơn dương
hay con nai tơ
nhảy trên các núi thuốc thơm.
Chúa Giê-xu là thầy tế lễ tối cao của chúng ta
8 Đây là điểm chúng ta đang nói: Chúng ta có một thầy tế lễ tối cao đang ngồi bên phải [a] ngôi của Thượng Đế trên thiên đàng. 2 Thầy tế lễ tối cao của chúng ta phục vụ Nơi Chí Thánh [b], chỗ thờ phụng thật sự [c], không phải do loài người lập mà do Thượng Đế lập ra.
3 Thầy tế lễ nào cũng được chỉ định dâng của lễ và hi sinh cho Thượng Đế, nên thầy tế lễ tối cao của chúng ta cũng phải dâng món gì cho Ngài. 4 Nếu thầy tế lễ tối cao của chúng ta vẫn đang sống trên đất thì không phải là thầy tế lễ nữa, vì đã có các thầy tế lễ khác trên đất đang tuân theo luật pháp mà dâng của lễ cho Thượng Đế rồi. 5 Nhiệm vụ tế lễ chỉ là tượng trưng và hình bóng của những việc trên thiên đàng. Vì thế Thượng Đế căn dặn Mô-se rất kỹ khi ông chuẩn bị dựng Lều Thánh: “Hãy thận trọng làm y theo như sơ đồ ta chỉ cho ngươi trên núi.” [d] 6 Nhưng nhiệm vụ tế lễ giao cho Chúa Giê-xu lớn hơn nhiệm vụ của các thầy tế lễ kia rất nhiều. Cũng thế, giao ước mới mà Chúa Giê-xu mang từ Thượng Đế xuống cho dân Ngài lớn hơn giao ước cũ. Giao ước mới dựa trên lời hứa về những điều tốt đẹp hơn.
7 Nếu giao ước đầu tiên không có khuyết điểm gì thì không cần phải thay thế bằng giao ước thứ nhì. 8 Nhưng Thượng Đế thấy dân sự Ngài sơ xuất nên Ngài phán:
“Chúa phán, thời kỳ đến
khi ta lập một giao ước mới
với dân Ít-ra-en và dân Giu-đa.
9 Không giống như giao ước
ta lập với tổ tiên họ
khi ta dắt họ ra khỏi Ai-cập.
Nhưng vì họ không tôn trọng giao ước ấy,
nên ta quay mặt khỏi họ,
Chúa phán vậy.
10 Chúa phán,
Đây là giao ước ta sẽ lập
với dân Ít-ra-en lúc bấy giờ,
Ta sẽ đặt luật lệ ta trong trí họ,
ghi những lời ấy vào lòng họ.
Ta sẽ làm Thượng Đế của họ,
còn họ sẽ làm dân ta.
11 Không ai còn cần dạy
xóm giềng hay thân quyến mình
học biết về Chúa nữa,
vì mọi người đều sẽ biết ta,
từ người thấp kém nhất
cho đến người cao trọng nhất.
12 Ta sẽ tha thứ họ
về những điều ác họ làm,
Ta sẽ không nhớ đến tội lỗi họ nữa.” (A)
13 Thượng Đế gọi giao ước nầy là mới cho nên Ngài biến giao ước đầu tiên thành cũ. Cái gì đã cũ và vô dụng thì sẽ biến mất.
Copyright © 2010 by World Bible Translation Center