M’Cheyne Bible Reading Plan
Mười điều răn
20 Sau đó Thượng Đế phán những lời nầy: 2 “Ta là Thượng Đế, CHÚA ngươi, Đấng đã mang ngươi ra khỏi xứ Ai-cập, nơi ngươi làm nô lệ.
3 Ngoài ta, ngươi không được có thần nào khác.
4 Ngươi không được làm cho mình một thần tượng nào giống như bất cứ vật gì trên trời cao hay dưới đất thấp nầy, hoặc trong nước bên dưới đất. 5 Ngươi không được bái lạy hay phục vụ thần tượng nào, vì ta, CHÚA và Thượng Đế ngươi là một Thượng Đế đố kỵ [a]. Nếu ngươi ghét ta, ta sẽ trừng phạt con cái ngươi, cho đến cả cháu chít ngươi nữa. 6 Nhưng ta sẽ tỏ lòng nhân từ đến ngàn thế hệ sau cho những ai yêu mến ta và giữ các mệnh lệnh ta.
7 Ngươi không được dùng danh CHÚA là Thượng Đế ngươi một cách bừa bãi; CHÚA sẽ trừng phạt kẻ nào lạm dụng danh Ngài.
8 Hãy nhớ giữ ngày Sa-bát làm ngày thánh. 9 Hãy làm việc trong sáu ngày, 10 nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ để tôn kính CHÚA là Thượng Đế ngươi. Trong ngày đó, không ai được phép làm việc gì cả: ngươi, con trai con gái, tôi trai tớ gái, súc vật ngươi, hay những người ngoại quốc cư ngụ trong các thị trấn ngươi cũng vậy. 11 Vì trong sáu ngày CHÚA dựng nên trời, đất, biển và mọi vật trong đó. Đến ngày thứ bảy thì Ngài nghỉ ngơi. Nên CHÚA đã chúc phước cho ngày Sa-bát và hoá thánh ngày ấy.
12 Hãy tôn kính cha mẹ ngươi để ngươi được sống lâu trong xứ mà CHÚA là Thượng Đế sẽ ban cho ngươi.
13 Ngươi không được giết người.
14 Ngươi không được phạm tội ngoại tình.
15 Ngươi không được trộm cắp.
16 Ngươi không được đặt điều nói dối [b] về người láng giềng mình.
17 Ngươi không được thèm muốn nhà người láng giềng mình. Ngươi không được tham vợ người, tôi trai tớ gái, bò, lừa của người hay bất cứ vật gì thuộc về láng giềng ngươi.”
18 Khi dân chúng nghe sấm và tiếng kèn, và thấy chớp loè cùng khói bốc lên trên đỉnh núi, họ sợ run nên đứng cách xa núi. 19 Họ bảo Mô-se, “Thôi, chính ông hãy nói với chúng tôi thì chúng tôi sẽ nghe. Nhưng đừng để Thượng Đế nói với chúng tôi chắc chúng tôi sẽ chết hết.”
20 Sau đó Mô-se bảo dân chúng, “Đừng sợ vì Thượng Đế đến để thử các ngươi. Ngài muốn các ngươi kính sợ Ngài để không phạm tội.”
21 Dân chúng đứng cách xa núi, trong khi Mô-se đến gần đám mây đen có Thượng Đế ngự. 22 Rồi CHÚA bảo Mô-se nói với dân Ít-ra-en như sau: “Chính mắt các ngươi đã thấy ta nói chuyện với ngươi từ trời. 23 Ngươi không được làm hình tượng cho mình dù bằng vàng hay bạc; ngoài ta ra ngươi không được thờ thần nào khác.
24 Hãy lập một bàn thờ bằng đất cho ta rồi dâng lên trên đó của lễ toàn thiêu và của lễ thân hữu, chiên và gia súc của ngươi. Hãy thờ phụng ta ở nơi nào ta chọn lập bàn thờ, ta sẽ đến ban phước cho ngươi. 25 Nếu ngươi dùng đá để xây bàn thờ cho ta thì không được dùng đá đẽo. Khi ngươi dùng dụng cụ bằng sắt để đẽo các tảng đá đó, ngươi đã làm cho các tảng đá đó không thích hợp cho việc thờ phụng nữa. 26 Ngươi không nên bước lên bực thang để đến bàn thờ ta, vì người ta sẽ nhìn thấy da thịt qua áo quần của ngươi.”
Phi-lát tra hỏi Chúa Giê-xu(A)
23 Thế là toàn thể hội đồng đứng dậy giải Chúa Giê-xu qua cho Phi-lát. 2 Chúng bắt đầu tố cáo Ngài rằng, “Chúng tôi bắt quả tang tên nầy mê hoặc dân chúng. Hắn bảo chúng ta không nên nộp thuế cho Xê-xa và dám tự xưng mình là Đấng Cứu Thế, là vua.”
3 Phi-lát hỏi Chúa Giê-xu, “Anh có phải là vua dân Do-thái không?”
Chúa Giê-xu đáp, “Đúng như ngài nói.”
4 Phi-lát bảo các giới trưởng tế và toàn thể dân chúng, “Tôi chẳng thấy người nầy làm điều gì quấy.”
5 Họ khăng khăng, “Nhưng tên Giê-xu nầy đã sách động dân chúng, dạy dỗ khắp miền Giu-đia. Hắn bắt đầu từ Ga-li-lê rồi bây giờ đến đây.”
Phi-lát giải Chúa Giê-xu qua cho Hê-rốt
6 Phi-lát nghe thế mới hỏi có phải Ngài là gốc Ga-li-lê không. 7 Vì Chúa Giê-xu ở dưới quyền Hê-rốt nên Phi-lát giải Ngài sang cho Hê-rốt, lúc ấy đang có mặt ở Giê-ru-sa-lem. 8 Khi thấy Chúa Giê-xu, Hê-rốt mừng lắm, vì nghe tiếng Ngài từ lâu nên ông ta rất mong gặp Ngài. Ông muốn xem Ngài làm phép lạ. 9 Hê-rốt hỏi Ngài nhiều câu nhưng Chúa Giê-xu không trả lời. 10 Các trưởng tế và các giáo sư luật đứng đó hung hăng tố cáo Ngài. 11 Sau khi Hê-rốt và các tên lính dưới quyền chế giễu Ngài, chúng mặc cho Ngài một áo triều nhà vua rồi trả Ngài về cho Phi-lát. 12 Phi-lát và Hê-rốt trước kia vốn thù nghịch nhau, nhưng từ hôm ấy lại trở thành bạn.
Chúa Giê-xu phải chết(B)
13 Phi-lát triệu tập dân chúng lại cùng với giới trưởng tế và các lãnh tụ. 14 Ông nói, “Các anh giải người nầy đến với tôi, bảo rằng ông ta sách động quần chúng, nhưng tôi đã tra hỏi ông ta trước mặt mấy anh mà tôi không thấy ông ta phạm tội gì theo như mấy anh tố cáo. 15 Ngoài ra, Hê-rốt cũng không thấy ông ta có tội gì cho nên đã trả ông ta về đây. Mấy anh thấy đó, ông nầy không phạm tội gì đáng chết cả. 16 Cho nên tôi sẽ phạt ông ta xong rồi tha ra.” 17 [a]
18 Nhưng dân chúng đồng thanh hét lên, “Diệt tên nầy đi! Hãy tha Ba-ra-ba!” 19 Ba-ra-ba đang ngồi tù vì tội gây loạn trong thành phố và tội giết người.
20 Phi-lát muốn thả Chúa Giê-xu nên bảo cho dân chúng biết. 21 Nhưng quần chúng lại la hét lần nữa, “Đóng đinh hắn đi! Đóng đinh hắn đi!”
22 Phi-lát hỏi chúng lần thứ ba, “Tại sao? Ông ta phạm lỗi gì? Tôi chẳng thấy ông ta có tội gì đáng chết. Cho nên tôi sẽ phạt ông ta rồi tha ra.”
23 Nhưng chúng tiếp tục gào thét đòi phải đóng đinh Chúa Giê-xu trên thập tự giá. Tiếng la hét của chúng lớn đến nỗi 24 Phi-lát phải đành chiều theo ý chúng. 25 Ông tha tên đang ngồi tù theo như chúng xin. Tên ấy bị cáo vì tội nổi loạn và giết người. Còn ông giao Chúa Giê-xu vào tay dân chúng để họ muốn làm gì thì làm.
Chúa Giê-xu bị đóng đinh(C)
26 Lúc chúng đang giải Ngài đi thì Xi-môn, người gốc Xi-ren từ ngoài đồng về. Chúng bắt ông ta vác cây thập tự thế cho Chúa Giê-xu và đi theo sau Ngài.
27 Dân chúng đi theo sau Chúa Giê-xu rất đông, trong số ấy có các người đàn bà đang buồn rầu than khóc về Ngài. 28 Nhưng Chúa Giê-xu quay lại bảo họ, “Các phụ nữ Giê-ru-sa-lem ơi, đừng khóc về ta. Hãy khóc về các bà và con cháu các bà. 29 Sẽ đến lúc người ta nói, ‘Phúc cho bụng không sinh con và dạ không cho con bú.’ 30 Rồi người ta sẽ nói với núi rằng, ‘Hãy rơi trên chúng ta!’ và bảo đồi rằng, ‘Hãy che lấp chúng ta!’ [b] 31 Vì nếu họ đối xử như thế nầy cho cây xanh thì cây khô sẽ ra sao?”
32 Cũng có hai tên tội phạm bị giải đi cùng với Chúa Giê-xu để chịu tử hình. 33 Khi đến một nơi gọi là Đồi Sọ, bọn lính đóng đinh Chúa Giê-xu và hai tên tù phạm—một tên bên phải, một tên bên trái Ngài. 34 Chúa Giê-xu cầu nguyện, “Lạy Cha, xin tha tội cho họ vì họ không biết mình làm gì.” [c]
Bọn lính bắt thăm xem ai lấy được áo quần của Ngài. 35 Dân chúng thì đứng nhìn. Các nhà lãnh đạo chế giễu Ngài bảo rằng, “Hắn đã cứu kẻ khác. Hắn hãy cứu mình đi nếu quả thực hắn ta là Người Được Chọn của Thượng Đế, là Đấng Cứu Thế.”
36 Bọn lính cũng chế giễu Ngài rồi lại gần cho Ngài uống giấm. 37 Chúng thách, “Nếu ông là vua dân Do-thái hãy tự cứu mình đi!” 38 Trên đầu thập tự giá có viết dòng chữ: đây là vua dân do-thái.
39 Một trong hai tên tù đang bị treo trên thập tự giá cũng bắt đầu sỉ nhục Ngài: “Anh là Đấng Cứu Thế à? Hãy tự cứu mình đi và cứu chúng ta nữa.”
40 Nhưng tên kia mắng hắn, “Mầy phải kính sợ Thượng Đế! Mầy cũng bị hình phạt giống như người nầy. 41 Chúng ta bị trừng phạt xứng đáng với tội phạm của chúng ta, chứ còn người nầy chẳng có làm điều gì quấy.” 42 Rồi anh ta xin, “Chúa Giê-xu ơi, khi Ngài vào trong nước mình xin nhớ đến con.”
43 Chúa Giê-xu bảo anh ta, “Ta bảo thật, hôm nay con sẽ ở với ta trong thiên đàng [d].”
Chúa Giê-xu chết(D)
44 Lúc ấy khoảng giữa trưa, cả xứ bỗng trở nên tối mịt cho đến ba giờ chiều 45 vì mặt trời không chiếu sáng nữa. Bức màn trong đền thờ bị xé toạc làm hai. 46 Chúa Giê-xu kêu lên một tiếng lớn, “Cha ơi, con giao sinh mạng trong tay Cha.” [e] Nói xong Ngài tắt thở.
47 Viên đội trưởng chứng kiến sự việc xảy ra, ông ca ngợi Thượng Đế rằng, “Người nầy quả là người nhân đức!”
48 Quần chúng đến đó chứng kiến mọi việc trở về nhà thì ai nấy đều đấm ngực vì quá buồn nản. 49 Còn những bạn thân của Chúa Giê-xu trong số có những phụ nữ đã theo Ngài từ Ga-li-lê thì đứng xa xa mà nhìn.
Giô-xép nhận xác Chúa Giê-xu(E)
50 Có một người rất nhân đức và mộ đạo tên Giô-xép, làm hội viên của Hội đồng Do-thái. 51 Nhưng ông không tán đồng các âm mưu và hành động của các giới lãnh đạo kia nghịch lại Chúa Giê-xu. Ông gốc tỉnh A-ri-ma-thê, thuộc Do-thái, và cũng đang trông chờ Nước Trời hiện đến. 52 Giô-xép đến gặp Phi-lát để xin xác Chúa Giê-xu. 53 Ông gỡ xác Ngài xuống khỏi cây thập tự, lấy vải liệm lại và đặt trong một ngôi mộ được đục từ một vách đá. Ngôi mộ đó chưa chôn ai cả. 54 Lúc ấy đã gần cuối ngày Chuẩn Bị và hễ mặt trời lặn là bắt đầu ngày Sa-bát.
55 Các người đàn bà đã theo Chúa Giê-xu từ Ga-li-lê đi theo Giô-xép. Họ trông thấy mộ cùng cách người ta đặt xác Ngài. 56 Rồi các bà về chuẩn bị thuốc thơm.
Đến ngày Sa-bát họ nghỉ ngơi theo luật Mô-se qui định.
Chúa hỏi Gióp
38 Bấy giờ từ giữa cơn giông CHÚA trả lời cho Gióp. Ngài bảo:
2 “Người nầy là ai mà làm mục đích ta lu mờ bằng những lời ngu dại [a]?
3 Hãy tỏ ra mạnh bạo!
Ta sẽ hỏi ngươi, ngươi phải trả lời cho ta.
4 Khi ta đặt nền trái đất thì ngươi ở đâu?
Nói đi, nếu ngươi biết.
5 Ai định kích thước cho nó?
Chắc ngươi biết chứ?
Ai giăng mực thước ngang qua nó?
6 Nền trái đất đặt trên vật gì?
Ai đặt đá góc nền nó vào chỗ
7 trong khi sao mai cùng xướng hát và các thiên sứ [b] reo vui?
8 Ai đóng cửa ngăn biển cả lại,
khi nó bùng ra và khai sinh,
9 Lúc ta làm mây như cái áo mặc cho biển cả
và bọc nó trong đám mây đen,
10 Lúc ta đặt giới hạn cho biển
và dựng cửa cùng thanh gài vào vị trí.
11 Khi ta nói cùng biển rằng,
‘Mầy chỉ có thể đến đây thôi, không được đi xa hơn nữa,
các lượn sóng kiêu ngạo của mầy phải dừng tại đây.’
12 Trong đời ngươi có khi nào ngươi ra lệnh cho bình minh xuất hiện,
và chỉ cho ban mai bắt đầu lúc nào
13 để cho nó nắm lấy viền của đất
và giũ kẻ ác ra khỏi đó?
14 Buổi sáng trái đất thay đổi như đất sét bị đóng ấn;
đồi núi và thung lũng hiện ra như những lằn xếp của áo.
15 Kẻ ác không nhận được ánh sáng;
chúng giơ tay lên để làm hại nhưng tay bị gãy.
16 Có khi nào ngươi đi đến tận nguồn biển cả,
hay bước đi trong thung lũng sâu dưới biển chưa?
17 Cổng của thần chết đã mở ra cho ngươi chưa?
Ngươi đã từng thấy cổng của vực thẳm đen tối chưa?
18 Ngươi có biết trái đất rộng bao nhiêu không?
Nếu ngươi biết những điều đó thì nói cho ta đi.
19 Lối đi đến nơi ở của ánh sáng là đâu,
và bóng tối ở chỗ nào?
20 Ngươi có mang chúng về chỗ chúng ở được không?
Ngươi có biết đường về nhà chúng không?
21 Chắc chắn ngươi biết nếu ngươi sinh ra vào lúc đó!
Ngươi sống được bao nhiêu năm? [c]
22 Ngươi có từng đi vào nơi chứa tuyết
hay vào kho mưa đá,
23 mà ta đã để dành cho kỳ khốn khó,
cho ngày chiến tranh và giao đấu chưa?
24 Ánh sáng bắt nguồn từ đâu?
Gió đông thổi qua đất phát xuất từ chỗ nào? [d]
25 Ai cắt thủy đạo cho mưa lớn
và vạch đường cho giông bão?
26 Ai tưới vùng đất không người ở,
nơi sa mạc vắng tanh?
27 Ai sai mưa đến để thấm nhuần đất bỏ hoang
để cỏ xanh bắt đầu mọc?
28 Mưa có cha không?
Ai sinh ra các giọt sương?
29 Ai là mẹ của nước đá?
Ai sinh ra tuyết giá từ trời
30 khi nước trở thành cứng như đá,
và mặt biển đông đặc lại?
31 Ngươi có thể buộc các chùm sao Rua [e]
hay mở dây cho sao Cày [f] không?
32 Ngươi có thể mang các chòm sao [g] ra đúng giờ
hay dẫn các sao Đại hùng tinh [h] với các con của nó không?
33 Ngươi có biết luật lệ của trời
và hiểu phép tắc của đất không? [i]
34 Ngươi có thể nào ra lệnh cho mây
và phủ mình bằng dòng nước lụt không?
35 Ngươi có thể nào sai sấm chớp ra đi không?
Chúng có cần đến với ngươi và thưa, ‘Dạ, chúng tôi đây’?
36 Ai đặt sự thông minh trong trí
và hiểu biết trong lòng?
37 Ai có đủ khôn ngoan để đếm các đám mây?
Làm cho nó nghiêng để nó đổ nước xuống từ trời
38 khi bụi đất trở nên cứng
và các tảng đất dính vào nhau?
39 Ngươi có đi săn mồi cho sư tử cái để nuôi con nó
40 trong khi chúng nằm trong hang
hay ẩn trong bụi sẵn sàng nhảy bổ ra?
41 Ai nuôi các chim trời
khi con nó kêu la cùng Thượng Đế
và đi lang thang vì không có thức ăn?”
Sự dâng hiến của tín hữu
8 Thưa anh chị em, tôi muốn anh chị em biết về ân phúc mà Thượng Đế đã cho hội thánh ở Ma-xê-đoan. 2 Dù họ bị thử nghiệm trăm chiều và rất nghèo khó thế mà họ đã dâng hiến rộng rãi vì niềm vui ở trong lòng họ. 3 Tôi có thể nói rằng họ dâng hết khả năng của họ và còn vượt khả năng nữa. Không ai bảo họ phải dâng như thế. 4 Nhưng họ nài nỉ chúng tôi cho họ được góp phần trong việc phục vụ con dân Chúa. 5 Họ đã dâng theo cách mà chúng tôi không ngờ đến: Trước hết họ đã dâng chính mình họ cho Chúa rồi dâng cho chúng tôi. Đó là điều Thượng Đế muốn. 6 Cho nên tôi yêu cầu Tít giúp anh chị em hoàn tất công tác về ân phúc nầy vì Tít là người khởi đầu công tác ấy. 7 Anh chị em xuất sắc về mọi mặt—về đức tin, về cách ăn nói, về sự hiểu biết, về lòng mong muốn giúp đỡ, và về lòng yêu thương mà anh chị em đã học nơi chúng tôi. Vì thế chúng tôi cũng muốn anh chị em xuất sắc trong ơn dâng hiến nữa.
8 Tôi không truyền bảo anh chị em phải dâng nhưng tôi muốn xem thử tình yêu thương anh chị em ra sao so với những người khác là những người thực tâm muốn giúp đỡ. 9 Anh chị em biết ân phúc của Chúa Cứu Thế Giê-xu chúng ta. Ngài vốn giàu nhưng vì anh chị em, Ngài đã trở nên nghèo để vì sự nghèo khó của Ngài mà anh chị em trở nên giàu.
10 Đây là điều tôi nghĩ anh chị em nên làm: Năm ngoái anh chị em là người đầu tiên muốn dâng hiến và cũng là người đầu tiên đã dâng. 11 Bây giờ anh chị em nên hoàn tất công tác mà anh chị em đã bắt đầu. Như thế để cho “hành động” và “ước muốn” của anh chị em đi đôi với nhau. Có bao nhiêu dâng bấy nhiêu. 12 Nếu anh chị em muốn dâng thì của dâng hiến của anh chị em sẽ được chấp nhận. Của dâng sẽ quí ở điều mình có chứ không phải dựa trên điều mình không có. 13 Chúng tôi không muốn anh chị em túng quẫn trong khi những người khác dư dả, nhưng chúng tôi muốn mọi người đều bằng nhau. 14 Nay thì anh chị em đã dư dả. Những gì anh chị em có sẽ giúp những người túng thiếu. Sau nầy, nếu anh chị em túng thiếu thì họ có thể giúp đỡ lại anh chị em, vậy là công bằng. 15 Như Thánh Kinh chép,
“Người lượm nhiều cũng không dư,
và kẻ lượm ít cũng chẳng thiếu.” (A)
Tít và các đồng bạn giúp đỡ
16 Tôi tạ ơn Thượng Đế vì Ngài cho Tít có cùng một tình yêu giống như tình yêu tôi dành cho anh chị em. 17 Tít vui lòng nhận công tác chúng tôi giao cho. Anh ấy rất muốn đến thăm anh chị em vì đó là ao ước của Tít. 18 Chúng tôi gởi Tít đi cùng với một anh em nữa mà tất cả các hội thánh rất ca tụng vì tinh thần rao giảng Tin Mừng của anh. 19 Ngoài ra, anh ấy còn là người được các hội thánh chọn lựa để cử đi cùng với chúng tôi khi chúng tôi trao món tiền tặng nầy. Chúng tôi làm việc nầy để mang vinh hiển về cho Chúa và cũng để chứng tỏ chúng tôi thực lòng muốn giúp đỡ.
20 Chúng tôi hết sức thận trọng để không ai chỉ trích cách chúng tôi quản lý một món tiền lớn như thế. 21 Chúng tôi hết sức cố gắng để cả Chúa lẫn người đều thấy chúng tôi làm đúng.
22 Ngoài số tiền quyên tặng, chúng tôi cử một anh em cùng đi, một người lúc nào cũng sẵn lòng giúp đỡ. Anh đã chứng tỏ rất đáng tin trong nhiều việc, và bây giờ anh lại càng mong muốn giúp đỡ nhiều hơn nữa vì anh rất tin tưởng anh chị em.
23 Về phần Tít—anh ấy là bạn đồng công với tôi. Còn về các anh em khác thì họ là những người được các hội thánh gởi đi. Họ mang vinh hiển về cho Chúa Cứu Thế. 24 Cho nên anh chị em hãy cho họ thấy lòng yêu thương của mình và lý do tại sao chúng tôi kiêu hãnh về anh chị em để các hội thánh khác trông thấy.
Copyright © 2010 by World Bible Translation Center