M’Cheyne Bible Reading Plan
Rô-bô-am hành động dại dột
10 Rô-bô-am đi xuống Sê-chem nơi toàn dân Ít-ra-en đến để cử ông làm vua. 2 Lúc đó Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát đang ở Ai-cập, nơi ông cư ngụ để trốn tránh vua Sô-lô-môn. Khi nghe Rô-bô-am được cử làm vua thì Giê-rô-bô-am từ Ai-cập trở về. 3 Sau khi dân chúng mời ông về thì ông và dân chúng đến gặp Rô-bô-am thưa rằng, 4 “Cha vua bắt chúng tôi làm việc nhọc nhằn lắm. Bây giờ xin vua hãy nhẹ tay cho chúng tôi, đừng bắt chúng tôi làm việc cực nhọc như cha vua thì chúng tôi sẽ phục vụ vua.”
5 Rô-bô-am đáp, “Ba ngày nữa các ngươi hãy trở lại đây.” Cho nên dân chúng ra về.
6 Vua Rô-bô-am hỏi ý các bô lão đã cố vấn cho Sô-lô-môn trong khi vua còn sống rằng, “Tôi phải trả lời cho dân nầy ra sao?”
7 Các bô lão đáp, “Hãy tỏ ra nhân từ cùng dân nầy. Nếu vua làm họ vui thích và lấy lời ôn hòa nói cùng họ thì họ sẽ phục vụ vua mãn đời.”
8 Nhưng Rô-bô-am gạt bỏ ý kiến ấy. Ông đi hỏi ý kiến những bọn trai trẻ cùng lớn lên với mình và làm cố vấn cho mình. 9 Rô-bô-am hỏi họ, “Ý kiến mấy anh ra sao? Tôi phải trả lời thế nào cho điều thỉnh cầu của dân, ‘Đừng bắt chúng tôi làm việc cực nhọc như cha vua’?”
10 Các người trẻ cùng lớn lên với vua đáp, “Kẻ nào nói với vua, ‘Cha vua bắt chúng tôi làm việc cực nhọc. Bây giờ xin hãy nhẹ tay cho chúng tôi’ thì Vua hãy bảo họ, ‘Ngón tay út của ta còn lớn hơn thắt lưng của cha ta nữa. 11 Cha ta bắt các ngươi làm việc cực nhọc, ta sẽ bắt các ngươi làm cực nhọc hơn nữa. Cha ta quất các ngươi bằng roi, ta sẽ quất các ngươi bằng roi bò cạp.’”
12 Rô-bô-am đã bảo dân chúng, “Ba ngày nữa hãy trở lại đây.” Vậy sau ba ngày Giê-rô-bô-am và toàn dân trở lại cùng Rô-bô-am. 13 Vua Rô-bô-am dùng lời lẽ cộc cằn nói chuyện với họ vì vua gạt bỏ lời khuyên của các bô lão. 14 Ông nghe theo lời khuyên của bọn trẻ nói rằng, “Cha ta bắt các ngươi làm cực, ta sẽ bắt các ngươi làm cực hơn nữa. Cha ta quất các ngươi bằng roi, ta sẽ quất các ngươi bằng roi bọ cạp.” 15 Thế là vua không nghe dân chúng. Thượng Đế khiến việc nầy xảy ra để giữ lời hứa cùng Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, qua A-hi-gia, một tiên tri từ Si-lô.
16 Khi toàn dân Ít-ra-en thấy vua không nghe mình thì họ bảo vua,
“Chúng tôi không có phần gì với Đa-vít!
Chúng tôi không can dự gì đến con trai Gie-xê!
Hỡi dân Ít-ra-en, hãy về nhà mình đi!
Hãy để con trai Đa-vít cai trị gia đình nó đi.”
Vì thế mọi người Ít-ra-en đều trở về nhà. 17 Nhưng Rô-bô-am vẫn cai trị trên dân Ít-ra-en sống trong các thị trấn miền Giu-đa.
18 A-đô-ni-ram [a] là người quản đốc toán làm xâu. Khi vua sai ông đến cùng dân chúng thì họ ném đá ông chết. Vua Rô-bô-am liền lên quân xa chạy thoát đến Giê-ru-sa-lem. 19 Từ đó về sau, Ít-ra-en vẫn phản nghịch cùng gia đình Đa-vít.
Giăng trình bày về sách nầy
1 Khải thị [a] của Chúa Cứu Thế Giê-xu, ban từ Thượng Đế, để trình bày cho các tôi tớ Ngài những việc sắp xảy ra. Chúa Giê-xu sai thiên sứ bày tỏ cho tôi tớ Ngài là Giăng được biết. 2 Giăng thuật lại mọi điều mình chứng kiến. Đây là lời của Thượng Đế và là thông điệp của Chúa Cứu Thế Giê-xu. 3 Phúc cho ai đọc thông điệp của Thượng Đế; phúc cho người nào nghe thông điệp nầy và làm theo những lời đã được ghi chép vì những việc ấy sắp xảy đến.
Lời của Chúa Giê-xu phán cùng các hội thánh
4 Giăng kính gởi bảy hội thánh thuộc miền Á-châu.
Nguyền xin ân phúc và bình an ở cùng anh em. Bình an và ân phúc do Đấng đã đến, đang đến và sắp đến cùng do bảy thần linh trước ngôi Ngài, 5 và do Chúa Cứu Thế Giê-xu. Ngài là nhân chứng chân thật, người đầu tiên sống lại từ trong kẻ chết và là vua các vua trên đất.
Ngài yêu chúng ta, giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi bằng huyết của sự chết Ngài. 6 Ngài biến chúng ta thành một nước và thầy tế lễ để phục vụ Thượng Đế, Cha Ngài. Nguyền vinh hiển và quyền năng thuộc về Chúa Cứu Thế Giê-xu đời đời! A-men.
7 Kìa, Chúa Giê-xu đang đến giữa đám mây, mọi người sẽ nhìn thấy, kể cả những kẻ đã đâm Ngài. Mọi dân tộc trên thế gian sẽ than khóc về Ngài. Thật vậy, các điều ấy sẽ xảy đến! A-men.
8 Chúa là Thượng Đế phán, “Ta là An-pha và Ô-mê-ga. [b] Ta là Đấng hiện có, trước đã có và sẽ còn đời đời. Ta là Đấng Toàn Năng.”
9 Tôi, Giăng là anh em của anh chị em. Tất cả chúng ta đều dự phần trong sự đau khổ của Chúa Cứu Thế, trong Nước Trời và trong sự nhẫn nhục. Tôi bị đày trên đảo Bát-mô [c] vì rao giảng lời Thượng Đế và lời của Chúa Giê-xu. 10 Vào ngày của Chúa, khi được cảm nhận Thánh Linh, thì tôi nghe tiếng vang sau lưng tôi như tiếng kèn. 11 Tiếng ấy nói rằng, “Hãy viết điều ngươi thấy vào một quyển sách rồi gởi cho bảy hội thánh: Ê-phê-sô, Xi-miệc-nơ, Bẹt-găm, Thi-a-ti-rơ, Xạt-đi, Phi-la-đen-phia và Lao-đi-xê.”
12 Tôi quay lại để xem ai nói với tôi. Vừa quay lại, tôi bỗng thấy bảy chân đèn vàng 13 và có ai trông “giống như Con Người” đứng giữa bảy chân đèn. Ngài mặc áo dài, thắt đai vàng ngang ngực. 14 Đầu và tóc Ngài giống len trắng như tuyết, mắt như ngọn lửa. 15 Chân Ngài giống như đồng cháy đỏ khi nung trong lửa, tiếng Ngài như tiếng nước lũ ào ào. 16 Tay phải Ngài cầm bảy ngôi sao, miệng Ngài thò ra gươm hai lưỡi sắc bén. Ngài giống như mặt trời rực sáng.
17 Vừa thấy Ngài, tôi té xuống chân Ngài như chết nhưng Ngài đặt tay phải trên tôi và bảo, “Đừng sợ. Ta là Đầu tiên và Cuối cùng. 18 Ta là Đấng sống. Ta đã chết nhưng bây giờ ta sống đời đời! Ta cầm chìa khóa của sự chết và âm phủ. 19 Cho nên hãy viết điều ngươi thấy, điều đang xảy đến và sắp xảy đến. 20 Đây là ý nghĩa bí mật về bảy ngôi sao mà ngươi thấy ta đang cầm trong tay phải và bảy chân đèn vàng. Bảy chân đèn vàng là bảy hội thánh, còn bảy ngôi sao là thiên sứ của bảy hội thánh ấy.”
Chúa kêu gọi mọi người ăn năn
2 Hãy nhóm lại, tập họp lại,
tất cả các ngươi là dân tộc
mà Thượng Đế không thích.
2 Hãy nhóm lại trước khi quá trễ,
trước khi các ngươi bị thổi bay tứ tung như trấu,
trước khi cơn thịnh nộ ghê gớm của Chúa đến cùng các ngươi,
trước ngày giận dữ của Ngài
đến cùng các ngươi.
3 Hỡi tất cả các ngươi là kẻ khiêm nhường,
hãy đến cùng CHÚA,
những ai vâng luật lệ Ngài.
Hãy làm điều phải.
Học tập đức khiêm nhường.
May ra các ngươi sẽ thoát chết
trong ngày CHÚA nổi thịnh nộ.
Phi-li-tin sẽ bị trừng phạt
4 Sẽ không còn ai sống sót trong thành Ga-xa,
thành Ách-kê-lôn sẽ bị tiêu diệt.
Đến trưa thì Ách-đốt sẽ hoang vắng [a],
còn dân cư Éc-rôn [b] sẽ bị đuổi đi.
5 Khốn cho các ngươi
là kẻ sống bên bờ Địa-trung-hải,
hỡi các ngươi là người Phi-li-tin!
Lời CHÚA phán nghịch các ngươi,
hỡi Ca-na-an, xứ của dân Phi-li-tin.
“Ta sẽ tiêu diệt các ngươi
đến nỗi không còn ai sống sót.”
6 Vùng đất dọc theo Địa-trung-hải
nơi các ngươi sinh sống,
sẽ trở thành đồng cỏ, ruộng nương cho kẻ chăn chiên.
7 Nó sẽ thuộc về con cháu Giu-đa
là kẻ còn sống sót.
Họ sẽ thả chiên mình ăn cỏ ở đó,
và ngủ đêm trong các nhà cửa
của Ách-kê-lôn.
CHÚA là Thượng-Đế của họ
sẽ chăm sóc họ
và phục hồi đời sống của họ.
Mô-áp và Am-môn sẽ bị trừng phạt
8 Ta đã nghe lời nhục mạ
đến từ xứ Mô-áp
và những tiếng đe dọa
của dân Am-môn.
Chúng đã sỉ nhục dân ta
và hăm dọa chiếm xứ của dân ta.
9 Vì thế Đấng Toàn Năng,
Thượng-Đế của Ít-ra-en phán,
“Thật như ta hằng sống,
Mô-áp sẽ bị tiêu diệt như Xô-đôm,
còn Am-môn sẽ như Gô-mô-rơ—
chỉ còn lại một đống cỏ dại,
một hầm muối, một nơi đổ nát đời đời.
Những dân còn sống sót của ta
sẽ chiếm đoạt những gì họ muốn từ chúng nó;
dân còn sót lại của ta sẽ chiếm xứ chúng nó.”
10 Đó là giá mà Mô-áp và Am-môn
phải trả về tội tự phụ,
vì chúng đã sỉ nhục và chế giễu
dân tộc của CHÚA Toàn Năng.
11 CHÚA sẽ khiến chúng hoảng sợ,
vì Ngài sẽ tiêu diệt các thần trên đất.
Rồi mọi người ở những nơi xa xôi
sẽ đều thờ phụng Ngài.
Cút và A-xy-ri sẽ bị tiêu diệt
12 “Các ngươi là dân Cút sẽ bị gươm ta giết.”
13 Rồi CHÚA sẽ quay nghịch phương Bắc
và tiêu diệt A-xy-ri.
Ngài sẽ biến Ni-ni-ve trở thành hoang tàn
và khô khan như sa mạc.
14 Các bầy súc vật
sẽ nằm nghỉ ngơi nơi đó, cùng với các dã thú.
Chim cú và quạ sẽ đậu
trên các trụ đá.
Chim cú sẽ kêu lên qua cửa sổ,
Quạ sẽ đậu trên các ngạch cửa chính,
Chúng sẽ mổ và phá hư
các đồ trang hoàng
trên những tấm vách gỗ
của các toà nhà.
15 Nó từng là thành nhộn nhịp và vui vẻ.
Mọi người tưởng rằng mình an toàn.
Chúng cho rằng Ni-ni-ve là thành lớn nhất thế giới,
nhưng nó sẽ bị tiêu hủy,
trở thành nơi ở cho muông thú.
Người qua kẻ lại đều huýt sáo, lắc đầu chế giễu nó,
khi nhìn thấy nó bị tiêu điều.
Chúa Giê-xu sống lại(A)
24 Sáng sớm tinh sương của ngày đầu tuần lễ, các bà đi đến mộ mang theo thuốc thơm đã chuẩn bị sẵn. 2 Họ thấy tảng đá chận cửa mộ đã được lăn đi rồi, 3 nhưng khi bước vào thì không thấy xác Chúa Giê-xu đâu cả. 4 Trong khi họ đang phân vân không hiểu đầu đuôi ra sao thì bỗng có hai thanh niên mặc áo sáng chóa hiện ra đứng cạnh họ. 5 Các bà hốt hoảng và cúi mặt xuống đất. Các người đó hỏi, “Tại sao các chị đi tìm người sống nơi chỗ người chết? 6 Ngài không có đây đâu. Ngài từ kẻ chết sống lại rồi. Các chị có nhớ lời Ngài nói trong khi còn ở Ga-li-lê không?” 7 Ngài nói rằng Con Người phải bị giao cho kẻ có tội, bị đóng đinh rồi đến ngày thứ ba sẽ từ kẻ chết sống lại. 8 Họ liền sực nhớ lời Ngài đã nói.
9 Các bà rời khỏi mộ và thuật chuyện ấy cho mười một sứ đồ cùng các môn đệ khác. 10 Các bà ấy là Ma-ri Ma-đơ-len, Giô-a-na, Ma-ri mẹ của Gia-cơ, và một vài người đàn bà khác thuật lại cho các sứ đồ nghe chuyện đã xảy ra ở mộ. 11 Nhưng họ không tin các bà ấy vì có vẻ vô lý quá. 12 Tuy nhiên Phia-rơ đứng dậy chạy tới mộ. Ông cúi xuống nhìn vào thì chỉ thấy vải liệm xác Chúa Giê-xu mà thôi. Phia-rơ về nhà lấy làm kỳ lạ cho chuyện xảy ra. [a]
Chúa Giê-xu trên con đường đi Em-ma-út(B)
13 Cùng ngày ấy, có hai môn đệ Chúa Giê-xu đang đi đến làng Em-ma-út cách Giê-ru-sa-lem khoảng mười hai cây số. 14 Họ nói chuyện với nhau về những chuyện mới xảy ra. 15 Trong khi đang thảo luận thì Chúa Giê-xu hiện đến cùng đi đường với họ, 16 Nhưng mắt họ bị che khuất không nhận ra Ngài. 17 Ngài hỏi, “Lúc đi đường hai anh đang thảo luận về chuyện gì thế?”
Hai môn đệ dừng lại, vẻ mặt buồn thảm lắm. 18 Một người tên Cơ-lê-ô-ba trả lời, “Chắc chỉ có một mình ông là khách mới đến Giê-ru-sa-lem nên mới không biết những chuyện gì xảy ra mấy hôm nay.”
19 Chúa Giê-xu hỏi, “Chuyện gì?”
Họ đáp, “Chuyện Giê-xu người Na-xa-rét. Ông ta là một nhà tiên tri đã nói và làm nhiều việc quyền năng trước mặt Thượng Đế và cả dân chúng. 20 Thế mà các nhà lãnh đạo và các giới trưởng tế của chúng ta giao Ngài để kết án tử hình, rồi họ đóng đinh Ngài. 21 Chúng tôi vẫn tưởng Ngài sẽ giải phóng quốc gia Ít-ra-en. Dù sao, chuyện xảy ra được ba hôm rồi. 22 Còn hôm nay có mấy người đàn bà trong chúng tôi làm chúng tôi sửng sốt. Sáng sớm hôm nay họ đến viếng mộ, 23 nhưng không thấy xác Ngài đâu. Họ trở về bảo là họ thấy có mấy thiên sứ hiện ra nói rằng Chúa Giê-xu đang sống! 24 Cho nên có vài người trong chúng tôi đến mộ. Họ cũng thấy giống như mấy người đàn bà nói, nhưng không thấy Chúa Giê-xu đâu cả.”
25 Chúa Giê-xu liền bảo họ, “Sao mấy anh quá tối dạ và chậm tin lời các nhà tiên tri nói như thế? 26 Các nhà tiên tri đã nói rằng Chúa Cứu Thế phải chịu khổ hình trước khi bước vào vinh hiển của Ngài.” 27 Rồi bắt đầu từ Mô-se và các nhà tiên tri, Chúa Giê-xu giải thích cho họ biết những điều Thánh Kinh đã viết về Ngài.
28 Lúc gần đến Em-ma-út, Chúa Giê-xu có vẻ muốn đi thêm nữa 29 nhưng họ nài ép Ngài, “Xin mời ông ở lại với chúng tôi vì trời tối rồi.” Vì thế Ngài vào ở lại với họ.
30 Trong khi đang ngồi ở bàn, Ngài cầm bánh, tạ ơn rồi bẻ ra trao cho họ. 31 Lúc ấy mắt họ mới được mở ra và nhận biết Ngài nhưng Ngài vụt biến đi. 32 Họ bảo nhau, “Khi đi đường Ngài nói chuyện và giải thích Thánh Kinh cho chúng ta, lòng chúng ta không nóng sốt sao?”
33 Họ lập tức đứng dậy đi trở lại Giê-ru-sa-lem. Đến nơi họ gặp mười một môn đệ và những người khác đang nhóm họp. 34 Họ bảo, “Chúa quả đã sống lại và hiện ra với Xi-môn.”
35 Rồi hai người thuật lại chuyện xảy ra trên đường và nhận ra Ngài khi Ngài bẻ bánh ra sao.
Chúa Giê-xu hiện ra cùng các môn đệ(C)
36 Trong khi hai môn đệ còn đang thuật chuyện thì Chúa Giê-xu hiện ra đứng giữa họ và nói, “Bình an cho các con.”
37 Mọi người hốt hoảng rụng rời vì tưởng thấy ma. 38 Nhưng Chúa Giê-xu bảo, “Sao các con hoảng hốt? Tại sao các con ngờ vực trong lòng? 39 Hãy nhìn tay và chân ta. Chính thật là ta! Các con hãy rờ ta đi vì ma chẳng có xương thịt mà các con thấy ta có.”
40 Sau khi nói xong, Ngài giơ tay và chân cho họ xem. 41 Trong khi họ đang nửa tin nửa ngờ, vì vừa kinh ngạc vừa vui mừng, thì Chúa Giê-xu hỏi họ, “Ở đây các con có gì ăn không?” 42 Họ dâng cho Ngài một miếng cá nướng. 43 Trong khi các môn đệ đang nhìn, thì Chúa Giê-xu cầm lấy cá và ăn trước mặt họ.
44 Ngài bảo, “Các con còn nhớ lúc ta ở với các con không? Ta đã nói rằng những gì được viết về ta phải xảy ra—tất cả những gì trong luật pháp Mô-se, các sách tiên tri và các Thi thiên.”
45 Rồi Ngài mở trí họ ra để họ hiểu lời Thánh Kinh. 46 Ngài nói với họ, “Thánh Kinh viết rằng Chúa Cứu Thế phải chịu khổ hình và ngày thứ ba sẽ sống lại từ trong vòng kẻ chết 47 và rằng người ta sẽ nhân danh Ngài giảng cho mọi dân tộc về sự ăn năn để được tha tội, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem. 48 Các con là nhân chứng cho những việc ấy. 49 Ta sẽ cho các con điều Cha đã hứa, nhưng các con hãy đợi trong thành Giê-ru-sa-lem cho đến khi nhận được quyền năng từ thiên đàng.”
Chúa Giê-xu trở về thiên đàng(D)
50 Chúa Giê-xu dắt các môn đệ ra đến làng Bê-tha-ni. Ngài giơ tay chúc phước cho họ. 51 Trong khi đang chúc phước, Ngài rời họ và được tiếp về thiên đàng. 52 Họ thờ lạy Ngài và hớn hở trở về Giê-ru-sa-lem. 53 Các môn đệ ở luôn trong đền thờ và ca ngợi Thượng Đế.
Copyright © 2010 by World Bible Translation Center