Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
II Sử Ký 5:1-6:11

Sau cùng các công trình vua Sô-lô-môn thực hiện cho đền thờ CHÚA hoàn tất. Ông mang tất cả những gì mà Đa-vít, cha mình đã biệt riêng cho đền thờ, tất cả những đồ bằng bạc và vàng cùng các thứ khác. Vua để mọi thứ vào trong kho ngân khố của đền thờ Thượng Đế.

Đón rước Rương Giao Ước vào đền thờ

Sô-lô-môn triệu tập các bô lão của Ít-ra-en, các trưởng chi tộc, các trưởng gia đình đến cùng mình tại Giê-ru-sa-lem. Ông muốn rước Rương Giao Ước với CHÚA từ khu cũ của thành phố. Vậy toàn dân Ít-ra-en nhóm lại cùng vua trong dịp liên hoan [a] vào tháng bảy.

Khi các bô lão của Ít-ra-en đến thì các người Lê-vi [b] khiêng Rương lên. Họ khiêng Rương Giao Ước, Lều Họp, và các đồ dùng thánh trong lều; các thầy tế lễ và người Lê-vi [c] khiêng tất cả các món đó lên. Vua Sô-lô-môn cùng toàn dân Ít-ra-en họp lại trước Rương Giao Ước và dâng chiên và bò nhiều đến nỗi không thể đếm được. Rồi các thầy tế lễ đặt Rương Giao Ước của CHÚA vào bên trong Nơi Chí Thánh bên trong đền thờ, dưới các cánh của hai con thú bằng vàng. Cánh của hai con thú đó giương ra phủ trên Rương và các đòn khiêng. Các đòn khiêng dài đến nỗi ai đứng trong Nơi Thánh trước mặt Nơi Chí Thánh cũng có thể thấy được cán đuôi của các đòn đó. Nhưng ở ngoài Nơi Thánh thì không thấy được. Các đòn nầy hiện vẫn còn ở đó cho đến ngày nay. 10 Bên trong Rương chỉ có hai bảng đá mà Mô-se đã đặt vào Rương trên núi Hô-rếp. Đó là nơi CHÚA lập giao ước với dân Ít-ra-en sau khi họ ra khỏi Ai-cập.

11 Sau đó các thầy tế lễ ra khỏi Nơi Thánh. Tất cả các thầy tế lễ thuộc mỗi nhóm đều đã dọn mình sẵn sàng phục vụ CHÚA. 12 Tất cả các nhạc sĩ người Lê-vi: A-sáp, Hê-man, Giê-đu-thun, và con trai cùng thân quyến đều đứng về phía Đông của bàn thờ. Họ mặc vải gai trắng và chơi chập chỏa, đờn cầm, và đờn sắt. Cùng với họ có một trăm hai mươi thầy tế lễ thổi kèn. 13 Những người thổi kèn và những người hát đều nghe rập y giọng một người khi họ ca ngợi và cảm tạ CHÚA. Họ đồng ca trong khi những người khác thổi kèn, đánh chập chỏa, và các nhạc khí khác. Họ ca ngợi CHÚA bằng bài [d] sau đây: “Ngài rất nhân từ; tình yêu Ngài còn đến đời đời.”

Rồi đền thờ CHÚA đầy mây phủ. 14 Các thầy tế lễ không thể thi hành nhiệm vụ được vì đám mây quá dầy, và vì vinh hiển CHÚA đầy dẫy đền thờ Thượng Đế.

Sô-lô-môn nói chuyện với dân chúng

Sau đó Sô-lô-môn nói, “CHÚA phán Ngài sẽ ở trong đám mây đen kịt. Lạy Chúa, tôi đã xây một đền thờ nguy nga cho Ngài, một nơi để Ngài ngự đời đời.”

Trong khi toàn dân Ít-ra-en đang đứng đó thì vua Sô-lô-môn quay về phía họ, chúc phước cho họ. Ông nói, “Đáng ca ngợi CHÚA, là Thượng Đế của Ít-ra-en. Ngài đã thực hiện điều Ngài hứa cùng cha tôi là Đa-vít. CHÚA phán, ‘Từ khi ta mang dân ta ra khỏi Ai-cập, ta chưa hề chọn một thành nào trong các chi tộc Ít-ra-en để xây đền thờ cho ta. Ta cũng không chọn ai hướng dẫn dân Ít-ra-en ta cả. Nhưng nay ta đã chọn Ít-ra-en làm nơi thờ phụng ta, và chọn Đa-vít để hướng dẫn dân ta.’

Cha ta là Đa-vít muốn xây một đền thờ cho CHÚA, Thượng Đế của Ít-ra-en. Nhưng CHÚA phán cùng Đa-vít cha ta rằng, ‘Ý ngươi muốn xây đền thờ cho ta rất tốt. Nhưng ngươi sẽ không phải là người xây đền đó. Con trai ngươi, tức con sinh ra từ lòng ngươi, là kẻ sẽ xây đền thờ cho ta.’ 10 Nay CHÚA đã giữ lời hứa của Ngài. Ta hiện làm vua thay Đa-vít, cha ta. Ta đang trị vì trên Ít-ra-en theo như CHÚA hứa, và ta đã xây một đền thờ cho CHÚA, Thượng Đế của Ít-ra-en. 11 Nơi đó ta đặt Rương, trong đó có Giao Ước CHÚA lập với dân Ít-ra-en.”

I Giăng 4

Lời dặn dò về các giáo sư giả

Các bạn yêu dấu, nhiều tiên tri giả đã xuất hiện khắp thế gian. Cho nên đừng tin hết mọi thần linh nhưng hãy thử xem thần linh nào đến từ Thượng Đế. Đây là cách chúng ta thử nghiệm để biết thần linh nào đến từ Thượng Đế: Thần linh nào xưng nhận Chúa Cứu Thế Giê-xu trở thành người đến thế gian thì thần linh ấy đến từ Thượng Đế. Thần nào không nhìn nhận Chúa Giê-xu theo cách ấy đều không phải từ Thượng Đế đến. Đó là thần của kẻ thù Chúa Cứu Thế mà các con đã nghe là đang đến, và hiện đã đến trong thế gian.

Các con yêu dấu, các con thuộc về Thượng Đế và đã chiến thắng chúng nó; vì Thánh Linh của Thượng Đế, Đấng đang ngự trong các con lớn hơn ma quỉ là kẻ ở trong thế gian. Những kẻ nghịch lại Thượng Đế thuộc về thế gian và những gì chúng nói đều từ thế gian mà ra và thế gian bằng lòng nghe theo chúng. Nhưng chúng ta thuộc về Thượng Đế và những ai biết Thượng Đế thì bằng lòng nghe chúng ta. Còn ai không thuộc về Thượng Đế thì không chịu nghe chúng ta. Bởi thế mà chúng ta biết được thần nào có sự thật, thần nào dẫn người ta đi lầm lạc.

Tình yêu đến từ Thượng Đế

Các bạn thân mến, chúng ta nên yêu thương nhau vì tình yêu đến từ Thượng Đế. Người nào yêu thương đã trở thành con Thượng Đế và biết Ngài. Ai không yêu, không nhìn biết Thượng Đế vì Thượng Đế là tình yêu thương. Thượng Đế đã tỏ tình yêu thương của Ngài cho chúng ta như sau: Ngài sai Con Một của Ngài đến thế gian để chúng ta được sống nhờ Con ấy. 10 Tình yêu thật là thế nầy: Không phải vì chúng ta đã yêu Thượng Đế nhưng vì Thượng Đế đã yêu chúng ta nên sai Con Ngài chịu chết chuộc tội cho chúng ta.

11 Các bạn thân mến, nếu Thượng Đế đã yêu chúng ta nhiều như thế thì chúng ta cũng phải yêu thương nhau. 12 Chưa hề có ai thấy Thượng Đế, nhưng nếu chúng ta yêu nhau thì Thượng Đế sống trong chúng ta, và tình yêu của Ngài được hoàn thành trong chúng ta.

13 Chúng ta biết mình sống trong Thượng Đế và Ngài sống trong chúng ta vì Ngài ban Thánh Linh cho chúng ta. 14 Chúng tôi đã thấy nên làm chứng rằng Cha sai Con đến làm Chúa Cứu Thế của nhân loại. 15 Ai xưng nhận Chúa Giê-xu là Con Thượng Đế thì có Thượng Đế sống trong người ấy, và người ấy sống trong Thượng Đế. 16 Chúng ta biết tình yêu Thượng Đế dành cho chúng ta và chúng ta tin cậy vào tình yêu ấy vì Thượng Đế là tình yêu thương. Ai sống trong tình yêu là sống trong Thượng Đế và Thượng Đế sống trong người ấy. 17 Tình yêu được hoàn thành trong chúng ta như sau: Đến ngày Thượng Đế xét xử, chúng ta sẽ không sợ hãi gì vì trong thế gian chúng ta đã sống giống như Ngài [a]. 18 Trong tình yêu không có sự sợ hãi vì tình yêu hoàn toàn xua đuổi sự sợ hãi. Sự hình phạt gây ra sự sợ hãi cho nên ai sợ hãi không thể có tình yêu toàn vẹn được.

19 Chúng ta yêu vì Thượng Đế đã yêu chúng ta trước. 20 Nếu ai nói, “Tôi yêu Thượng Đế,” nhưng ghét anh chị em mình, đó là người nói dối. Ai không yêu anh chị em mình thấy thì làm sao yêu Thượng Đế là Đấng mình không thấy được? 21 Thượng Đế cho chúng ta mệnh lệnh nầy: Ai yêu Ngài cũng phải yêu anh chị em mình.

Na-hum 3

Khốn khó cho Ni-ni-ve

Khốn cho thành đã giết nhiều người.
    Nó đầy dẫy lời dối gạt
    và của cải cướp được từ các nước khác.
Lúc nào nó cũng giết người.
Hãy nghe tiếng roi quất vun vút của nó,
    và tiếng bánh xe chạy rầm rập.
Hãy nghe tiếng vó ngựa phi
    và tiếng quân xa nhún nhảy từng nhịp!
Ngựa đang phi nhanh,
    các lưỡi gươm sáng loáng,
    các lưỡi giáo bóng lộn!
Nhiều người ngã chết;
    Thây chất thành đống,
    đếm không hết.
Người ta đi đâu cũng vấp phải xác chết.
Thành phố đó như con điếm;
    thật hấp dẫn và ưa thích ma thuật.
Nó dùng thuật điếm đàng và bùa ếm của nó
    để bắt các dân làm nô lệ.

CHÚA Toàn Năng phán,
    “Hỡi Ni-ni-ve! Ta nghịch ngươi!”
“Ta sẽ vén áo [a] lên phủ mặt ngươi
    để cho các dân thấy sự trần truồng ngươi
    và các nước nhìn sự hổ nhục ngươi.
Ta sẽ ném rác vào mặt ngươi
    khiến ngươi thành trò hề.
Ta sẽ khiến mọi người chăm chăm nhìn ngươi.
Ai thấy ngươi cũng bỏ chạy và nói,
    ‘Ni-ni-ve điêu tàn rồi.
Ai mà than khóc cho nó?’
Hỡi Ni-ni-ve,
    ta tìm đâu ra người để an ủi ngươi?”

Ngươi chẳng khá gì hơn Thê-be [b],
    nó ngồi cạnh sông Nin,
    chung quanh có nước phủ.
Sông đó là hàng rào bảo vệ nó;
    nước là vách bao quanh nó.
Cút và Ai-cập đã ban cho nó sức mạnh vô song;
Dân Bút và Li-bi yểm trợ nó.
10 Nhưng Thê-be bị bắt cầm tù.
    Con cái nó bị đánh chết
    ở mỗi góc đường.
Người ta bắt thăm để lấy những kẻ chức tước của nó,
    và tất cả những lãnh tụ nó đều bị xiềng.

11 Hỡi Ni-ni-ve, ngươi cũng sẽ bị say rượu.
Ngươi sẽ trốn tránh;
    kiếm chỗ an toàn núp khỏi kẻ thù.
12 Tất cả những tuyến phòng thủ ngươi
    như cây vả đầy trái chín.
Khi rung cây, thì trái rơi vào miệng kẻ ăn.
13 Hãy nhìn các binh sĩ ngươi.
    Chúng nó toàn là đàn bà!
Các cổng của xứ ngươi mở toang
    đón tiếp quân thù;
    lửa đã thiêu đốt các thanh chận cổng.

14 Hãy trữ nước cho đủ
    trước khi cuộc chiến tranh dai dẳng bắt đầu.
Hãy củng cố tuyến phòng thủ!
    Hãy kiếm bùn, trộn đất sét, làm gạch!
15 Lửa sẽ thiêu đốt ngươi ở đó.
Gươm sẽ giết ngươi;
    như cào cào cắn phá mùa màng,
    chiến tranh sẽ hoàn toàn tiêu diệt ngươi.
Hãy gia tăng dân số như châu chấu;
    Hãy gia tăng dân số
    như cào cào hàng đàn hàng lũ!
16 Các lái buôn ngươi
    đông hơn sao trên trời,
nhưng chúng bóc lột đất đai
    và biến đi như cào cào.
17 Các lính canh ngươi như cào cào.
    Các sĩ quan ngươi như bầy châu chấu
    bám vào vách trong một ngày lạnh giá.
Khi mặt rời mọc lên chúng liền bay mất,
    chẳng ai biết chúng bay đi đâu.
18 Hỡi vua A-xy-ri,
    các quan cai trị ngươi đang mê ngủ;
    các kẻ chức tước ngươi đang nằm nghỉ.
Dân cư ngươi đang bị phân tán
    trên các núi,
Không ai mang họ trở về.
19 Không có gì chữa lành vết thương ngươi được;
    vết thương ngươi sẽ không bao giờ lành.
Ai nghe những chuyện ấy
    cũng sẽ sung sướng vỗ tay.
Vì ai nấy đều đã nếm
    sự tàn bạo vô song của ngươi.

Lu-ca 19

Xa-chê gặp Chúa Giê-xu

19 Chúa Giê-xu đi ngang qua thành Giê-ri-cô. Ở đó có một người tên Xa-chê là nhân viên thuế vụ cao cấp rất giàu. Ông muốn thấy Chúa Giê-xu nhưng không được vì ông quá lùn giữa đám đông dân chúng. Ông liền chạy trước đón chỗ Chúa Giê-xu sẽ đi ngang qua, rồi trèo lên một cây sung để thấy Ngài. Lúc Chúa Giê-xu đến nơi, Ngài ngước nhìn và gọi, “Xa-chê ơi, xuống mau. Hôm nay ta phải ghé lại nhà anh.”

Xa-chê vội vàng trèo xuống và hớn hở tiếp Ngài. Dân chúng thấy thế bắt đầu xì xào, “Ông Giê-xu ghé nhà một người có tội!”

Nhưng Xa-chê đứng đó nói, “Thưa Chúa, tôi sẽ lấy phân nửa tài sản tôi phân phát cho người nghèo. Còn nếu tôi đã lường gạt ai, tôi sẽ đền lại gấp bốn lần.”

Chúa Giê-xu bảo ông, “Hôm nay ơn cứu rỗi đã đến nhà nầy vì anh cũng là con cháu Áp-ra-ham. 10 Con Người đến để tìm và cứu những kẻ bị lầm lạc.”

Câu chuyện ba người đầy tớ(A)

11 Trong lúc dân chúng đang theo dõi chuyện ấy thì Chúa Giê-xu thuật cho họ một câu chuyện khác trong khi Ngài đi gần đến thành Giê-ru-sa-lem, còn dân chúng thì tưởng là Nước Trời sẽ hiện ra ngay. 12 Ngài kể, “Có một nhân vật quan trọng sắp đi đến một xứ xa để được tấn phong làm vua rồi trở về nhà. 13 Ông gọi mười người đầy tớ lại, giao cho mỗi người một túi tiền [a]. Ông dặn, ‘Lấy tiền nầy mà kinh doanh cho đến khi ta trở về.’ 14 Tuy nhiên dân chúng trong nước ghét ông cho nên họ cử một toán đại diện đi theo nói, ‘Chúng tôi không muốn ông nầy làm vua cai trị chúng tôi.’

15 Nhưng ông vẫn được phong làm vua. Khi trở về, ông bảo, ‘Gọi mấy đứa đầy tớ đã nhận tiền của ta xem thử chúng nó làm ăn ra sao.’ 16 Người đầy tớ thứ nhất vào trình, ‘Thưa ngài, con đã dùng quan tiền ngài đưa và làm lợi được mười đồng nữa.’ 17 Vua khen, ‘Giỏi! Anh là người đầy tớ tốt. Vì ta có thể tin cậy anh trong việc nhỏ, ta sẽ cho anh cai trị mười thành.’ 18 Người đầy tớ thứ nhì vào trình, ‘Thưa ngài, một quan tiền ngài đưa con làm lợi được năm đồng nữa.’ 19 Vua bảo, ‘Anh được cai trị năm thành.’ 20 Đến lượt một người đầy tớ nữa vào trình vua, ‘Thưa ngài, đây là quan tiền ngài đưa, con đã gói vải kỹ và cất giấu cẩn thận. 21 Con sợ ngài vì ngài rất khó tính. Ngài hay rút tiền mình không bỏ vào, và gặt nơi mình không gieo.’ 22 Vua liền bảo nó, ‘Lời của anh sẽ buộc tội anh, nầy tên đầy tớ gian ác. Anh biết ta khó tính, rút tiền mình không bỏ vào, gặt nơi mình không trồng. 23 Tại sao anh không gởi tiền ta vào ngân hàng để đến khi ta về thì ta cũng được một ít tiền lời?’ 24 Vua bảo mấy người hầu cận, ‘Lấy quan tiền của thằng nầy cho đứa có mười đồng.’ 25 Họ thưa, ‘Nhưng thưa ngài, anh ấy đã có mười đồng rồi.’ 26 Vua bảo, ‘Ai có thì cho thêm, ai không có thì bị lấy luôn hết. 27 Còn bây giờ những ai là kẻ thù của ta không muốn ta làm vua cai trị? Chúng nó đâu? Đem ra đây xử tử hết trước mặt ta.’”

Chúa Giê-xu vào thành Giê-ru-sa-lem như một hoàng đế(B)

28 Sau khi kể chuyện ấy xong, thì Ngài đi về hướng Giê-ru-sa-lem. 29 Lúc gần đến Bết-phát và Bê-tha-ni, hai thị trấn cạnh sườn núi Ô-liu thì Ngài sai hai môn đệ đi 30 và dặn, “Các con hãy đi đến thị trấn ngay trước mặt. Khi vào phố các con sẽ thấy một con lừa con đang cột, chưa có ai cỡi. Tháo nó ra mang về đây cho ta. 31 Nếu có ai hỏi tại sao tháo nó ra, thì bảo là Chúa cần nó.”

32 Hai môn đệ đi vào thành, quả gặp con lừa con y như Chúa Giê-xu đã bảo. 33 Trong khi họ đang tháo lừa ra, thì mấy người chủ lừa đến hỏi, “Tại sao mấy anh tháo con lừa con của chúng tôi làm gì?”

34 Các môn đệ đáp, “Chúa cần dùng nó.” 35 Rồi họ mang lừa con về cho Chúa Giê-xu, lấy áo mình trải lên lưng lừa và nâng Ngài lên cỡi. 36 Trong khi Chúa Giê-xu cỡi lừa về phía Giê-ru-sa-lem thì nhiều người khác trải áo mình trên đường trước mặt Ngài.

37 Khi Ngài đến gần Giê-ru-sa-lem, trên đường xuống núi Ô-liu, đoàn môn đệ đông đảo reo vui ca ngợi Thượng Đế về những phép lạ họ đã chứng kiến. 38 Dân chúng la lên,

“‘Nguyện Trời ban phước cho vua đến trong danh Chúa!’ (C)

Hoà bình trên thiên quốc,
Vinh danh Thánh Chúa trên trời cao!”

39 Một số người Pha-ri-xi trong đoàn dân nói với Chúa Giê-xu, “Thưa thầy, xin cấm các môn đệ nầy đừng ca ngợi như thế.”

40 Nhưng Chúa Giê-xu đáp, “Ta cho các ông biết, nếu họ không ca ngợi thì đá sẽ hát lên.”

Chúa Giê-xu khóc về thành Giê-ru-sa-lem

41 Lúc gần đến Giê-ru-sa-lem, Chúa Giê-xu trông thấy thành, thì bật khóc về thành. 42 Ngài nói, “Ước gì ngày nay ngươi biết điều gì mang đến hòa bình cho ngươi. Nhưng bây giờ điều ấy đã bị che khuất khỏi ngươi. 43 Sẽ đến lúc các kẻ thù ngươi xây tường, vây hãm ngươi khắp bốn bên. 44 Chúng sẽ tiêu diệt ngươi luôn cả dân cư ngươi, và rồi sẽ không có một hòn đá nào nằm chồng lên một hòn đá khác. Tất cả những biến cố đó sẽ đến, chỉ vì ngươi không biết lúc Thượng Đế đến cứu ngươi.”

Chúa Giê-xu vào đền thờ(D)

45 Chúa Giê-xu đi vào đền thờ và đuổi tất cả những người buôn bán ở đó. 46 Ngài dạy, “Thánh Kinh đã ghi, ‘Đền thờ ta sẽ là nhà cầu nguyện.’ [b] Nhưng các ngươi đã biến nó thành ‘sào huyệt lũ cướp’!” [c]

47 Chúa Giê-xu dạy dỗ trong đền thờ mỗi ngày. Các giới trưởng tế, các chuyên gia luật pháp và một số lãnh tụ trong dân chúng muốn giết Ngài, 48 nhưng họ không biết làm cách nào vì tất cả dân chúng đều chăm chỉ nghe Ngài.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

Copyright © 2010 by World Bible Translation Center