Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
II Sử Ký 1

Sô-lô-môn cầu xin được khôn ngoan

Sô-lô-môn, con trai Đa-vít, trở thành một vị vua hùng cường vì CHÚA là Thượng Đế ở cùng ông và khiến ông được uy nghi.

Sô-lô-môn nói cùng toàn dân Ít-ra-en, tức các vị chỉ huy hàng trăm và hàng ngàn người, các quan án, các vị lãnh tụ trong cả Ít-ra-en, và các trưởng gia đình. Rồi Sô-lô-môn cùng toàn dân đi lên nơi thờ phụng tại thị trấn Ghi-bê-ôn. Lều Họp của Thượng Đế mà Mô-se, tôi tớ CHÚA đã làm trong sa mạc, lúc ấy đang ở tại đó. Đa-vít đã rước Rương của Thượng Đế từ Ki-ri-át Giê-a-rim về Giê-ru-sa-lem nơi ông đã chuẩn bị sẵn và dựng lều cho Rương đó. Cái bàn thờ đồng mà Bê-xa-lên, con U-ri, cháu Hu-rơ đã làm hiện ở Ghi-bê-ôn trước Lều Thánh của Chúa. Vì thế Sô-lô-môn cùng dân chúng thờ phụng tại đó. Sô-lô-môn đi lên bàn thờ bằng đồng trước mặt CHÚA nơi Lều Họp và dâng một ngàn của lễ thiêu trên đó.

Đêm đó Thượng Đế hiện ra cùng Sô-lô-môn và nói cùng ông rằng, “Hãy xin bất cứ điều gì ngươi muốn ta ban cho ngươi.”

Sô-lô-môn thưa, “Ngài đã rất nhân từ cùng Đa-vít, cha tôi và đã lập tôi làm vua thế cho người. Bây giờ, lạy CHÚA là Thượng Đế, xin hãy thực hiện lời hứa Ngài cùng Đa-vít. Ngài đã lập tôi làm vua của một dân đông như bụi trên đất. 10 Bây giờ xin hãy ban cho tôi khôn ngoan và hiểu biết để tôi hướng dẫn dân nầy theo đường chánh vì không ai có thể cai trị họ nếu không có Ngài giúp đỡ.”

11 Thượng Đế phán cùng Sô-lô-môn, “Ngươi không xin giàu có, sang trọng, vinh dự, mạng sống kẻ thù ngươi hay được sống lâu. Nhưng vì ngươi xin sự khôn ngoan và hiểu biết để dắt dẫn dân ta là dân mà ta đã lập ngươi làm vua, 12 Ta sẽ ban cho ngươi sự khôn ngoan và hiểu biết. Ta cũng sẽ ban cho ngươi giàu có, vinh dự hơn tất cả các vua trước ngươi và sau ngươi.”

13 Rồi Sô-lô-môn rời nơi thờ phụng tức Lều Họp ở Ghi-bê-ôn và trở về Giê-ru-sa-lem. Tại đó ông trị vì trên dân Ít-ra-en.

Sô-lô-môn củng cố quân lực

14 Sô-lô-môn có một ngàn bốn trăm quân xa và mười hai ngàn ngựa. Ông giữ một số ngựa trong các thành phố đặc biệt để kéo quân xa [a], số còn lại ông giữ ở Giê-ru-sa-lem. 15 Ở Giê-ru-sa-lem Sô-lô-môn khiến cho bạc và vàng nhiều như sỏi đá và cây hương nam nhiều như cây vả mọc trong đồng bằng vậy. 16 Ông nhập cảng ngựa từ Ai-cập và Kiêu [b]; các lái buôn của ông mang chúng về từ Kiêu. 17 Họ nhập cảng các quân xa từ Ai-cập với giá mười lăm cân [c] bạc một chiếc, còn ngựa thì khoảng bốn cân [d] bạc một con. Rồi họ bán ngựa và quân xa cho tất cả các vua Hi-tít và A-ram.

I Giăng 1

Điều đã có từ đầu, điều chúng tôi đã nghe, chứng kiến tận mắt, đã ngắm nhìn, và đã rờ tận tay. Đó là lời [a] của sự sống.

Sự sống đã hiện ra. Chúng tôi đã thấy Ngài và làm chứng về Ngài. Bây giờ chúng tôi thuật cho anh chị em biết sự sống đời đời. Ngài ở với Thượng Đế và đã được bày tỏ ra cho chúng ta.

Chúng tôi thuật lại cho anh chị em điều chúng tôi nghe thấy, vì chúng tôi muốn anh chị em được tương giao [b] với chúng tôi. Chúng tôi tương giao với Thượng Đế, là Cha và Con Ngài là Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúng tôi viết thư nầy để anh chị em cùng tràn ngập niềm vui với chúng tôi.

Thượng Đế đã tha tội cho chúng ta

Đây là điều chúng tôi đã nghe từ Chúa Cứu Thế và truyền lại cho anh chị em: Thượng Đế là ánh sáng, trong Ngài không có chút tối tăm nào. Vì thế nếu chúng ta tương giao với Ngài mà còn tiếp tục sống trong tối tăm tức là chúng ta nói dối, không đi theo sự thật. Nhưng nếu chúng ta sống trong ánh sáng như chính Ngài ở trong ánh sáng thì chúng ta tương giao với nhau. Huyết của Chúa Giê-xu, Con Thượng Đế tẩy sạch mọi tội lỗi chúng ta.

Nếu chúng ta nói mình không có tội là tự gạt, sự thật của Ngài không có trong chúng ta. Còn nếu chúng ta xưng tội mình thì Ngài là Đấng đáng tin và công bình sẽ xóa tội và tẩy sạch mọi điều ác trong chúng ta. 10 Nếu chúng ta cho mình chưa hề phạm tội tức là chúng ta cho Ngài nói dối, lời dạy của Ngài không có trong chúng ta.

Mi-ca 7

Mi-ca bất bình về điều ác dân chúng làm

Khốn nạn cho tôi! Tôi như người đói,
    vì tất cả trái cây mùa hạ đã được hái rồi,
đâu còn trái nho mà ăn,
    trái vả đầu mùa tôi ưa thích cũng không thấy.
Tất cả những người trung thành
    đều đã biến mất;
    trên đất nầy không còn lấy một người nhân đức.
Ai nấy đều chực giết hại người khác;
    Ai cũng lăm le đánh bẫy kẻ khác.
Chúng dùng cả hai tay làm điều ác.
    Quan cai trị thì sách nhiễu đòi tiền bạc,
    còn những phán quyết của quan án
    cũng có giá mua được.
Kẻ giàu cho biết họ muốn gì,
    và có được điều họ muốn.
Người tốt nhất của họ
    cũng chỉ như bụi gai;
kẻ lương thiện nhất của họ
    còn xấu hơn cây gai,

Ngày trừng phạt sắp đến

Cái ngày mà người tuần canh [a] cảnh cáo các ngươi đã đến.
Bây giờ họ sẽ bị bối rối.
Đừng tin người láng giềng,
    hay tin cậy bạn bè.
Đừng nói gì cả,
    dù với vợ mình cũng vậy.
Con trai không còn tôn kính cha mình,
    con gái cũng chống nghịch lại mẹ mình,
con dâu chống lại mẹ chồng;
    và ai nấy đều có kẻ thù là người nhà mình.

Lòng nhân từ của Chúa

Ít-ra-en nói, “Ta sẽ hướng lòng,
    trông đợi CHÚA cứu giúp.
Ta sẽ chờ đợi Thượng-Đế giải cứu ta;
    Ngài sẽ nghe tiếng ta.
Hỡi kẻ thù, đừng cười nhạo ta.
    Ta ngã té, nhưng sẽ đứng dậy.
Ta hiện ngồi trong tối tăm khốn khó,
    Nhưng CHÚA sẽ làm ngọn đèn cho ta.
Ta đã phạm tội cùng CHÚA,
    nên Ngài nổi giận cùng ta,
nhưng Ngài sẽ bênh vực ta trước tòa.
    Ngài sẽ mang đến cho ta lẽ công bằng.
Rồi Ngài sẽ mang ta ra ánh sáng,
    và ta sẽ thấy Ngài làm đúng mọi việc.
10 Sau đó kẻ thù ta sẽ trông thấy điều đó,
    chúng sẽ xấu hổ;
những kẻ nói cùng ta,
    ‘CHÚA là Thượng-Đế ngươi đâu?’
Ta sẽ cười nhạo [b] chúng.
    Chúng sẽ bị người ta dẫm lên,
    như bùn ngoài đường.”

Ít-ra-en sẽ hồi hương

11 Sẽ đến thời kỳ mà các vách thành ngươi được xây lại,
    khi đất nước ngươi bành trướng.
12 Lúc đó dân chúng ngươi sẽ trở về cùng ngươi
    từ A-xy-ri và các thành phố Ai-cập,
và từ Ai-cập cho đến sông Ơ-phơ-rát,
    từ biển nầy đến biển kia,
từ núi nầy đến núi nọ.
13 Đất sẽ bị tiêu hao vì dân sống trong đó
    và vì những điều họ làm.
14 Vậy hãy chăn chiên bằng gậy mình;
    hãy chăn những người thuộc về ngươi.
Bầy chiên đó hiện sống cô độc trong rừng
    ở giữa mảnh đất làm vườn.
Hãy để họ ăn cỏ trong Ba-san
    và Ghi-lê-át như xưa kia.

Ít-ra-en sẽ chiến thắng kẻ thù

15 “Như lúc ta mang các ngươi ra khỏi Ai-cập,
    ta sẽ cho họ thấy phép lạ.”
16 Khi các dân nhìn thấy các phép lạ đó,
    họ sẽ không còn huênh hoang
    về thế lực mình nữa.
Họ sẽ lấy tay che miệng, không chịu nghe.
17 Họ sẽ bò trong bụi cát như rắn,
    như côn trùng bò trên đất.
Họ sẽ từ trong lỗ bò ra run rẩy,
    đến cùng CHÚA là Thượng-Đế chúng ta và sẽ run sợ trước mặt ngươi.

Hãy ca ngợi Chúa

18 Không có Thượng-Đế nào giống như Ngài.
    Ngài tha thứ những kẻ phạm tội;
Ngài không nhìn vào tội lỗi của dân Ngài là dân sống sót.
Ngài không căm giận mãi mãi,
    vì Ngài đầy lòng nhân từ.
19 Ngài sẽ lại thương xót chúng tôi;
    Ngài sẽ chiến thắng tội lỗi chúng tôi.
Ngài sẽ ném tội lỗi chúng tôi
    vào trong nơi sâu thẳm của biển.
20 Lạy Thượng Đế, xin hãy chân thật cùng dân cư Gia-cốp,
    và nhân từ đối cùng con cháu Áp-ra-ham [c]
như Ngài đã hứa từ xưa cùng tổ tiên chúng tôi.

Lu-ca 16

Của báu thật

16 Chúa Giê-xu dạy các môn đệ, “Có một ông nhà giàu nọ thuê một người làm quản lý cơ sở của mình. Nhưng anh quản lý bị tố cáo là tiêu tán tài sản của chủ. Ông chủ liền gọi anh lại hỏi, ‘Việc tai tôi nghe về anh là làm sao? Anh hãy khai trình cho tôi những gì anh làm về tiền của tôi, vì từ nay về sau anh không được làm quản lý nữa.’ Anh quản lý thầm nghĩ, ‘Bây giờ phải làm sao đây vì ông chủ đuổi ta rồi? Ta không đủ sức đi đào rãnh, mà đi ăn mày thì nhục quá. Ta biết phải làm gì rồi để khi mất việc thì có người tiếp ta vào nhà.’ Anh quản lý gọi tất cả các con nợ của chủ lại. Anh hỏi người đầu tiên, ‘Anh nợ chủ bao nhiêu?’ Người ấy đáp, ‘Tám trăm thùng [a] dầu ô-liu.’ Anh quản lý bảo, ‘Ngồi xuống, lấy giấy nợ sửa lại mau: Bốn trăm thùng.’ Xong anh hỏi con nợ khác, ‘Anh thiếu chủ bao nhiêu?’ Người ấy đáp, ‘Một ngàn hộc [b] lúa mì.’ Anh quản lý bảo, ‘Lấy giấy nợ sửa lại: Tám trăm hộc.’ Chủ khen quản lý bất lương ấy là khôn ngoan. Thật vậy, con người thế gian thường khôn ngoan hơn người thiêng liêng.

Ta bảo các ngươi, hãy dùng của phú quí trần gian nầy mà kết bạn để khi của ấy hết rồi, thì các ngươi được đón tiếp vào nhà đời đời. 10 Người nào đáng tin cậy trong việc nhỏ thì mới đáng tin cậy trong việc lớn, còn người nào bất lương trong việc nhỏ cũng bất lương trong việc lớn. 11 Nếu các ngươi không đáng tin cậy trong của cải trần gian nầy, thì ai mà dám giao cho các ngươi của cải thật? 12 Còn nếu các ngươi không đáng tin cậy đối với của cải của kẻ khác, thì ai dám giao cho các ngươi những của thuộc về các ngươi?

13 Không ai có thể làm tôi hai chủ. Nó sẽ ghét người nầy, yêu người kia hoặc theo chủ nầy mà bỏ chủ kia. Các ngươi không thể vừa phục vụ Thượng Đế mà vừa phục vụ của cải [c] trần gian.”

Luật Thượng Đế không thể thay đổi được(A)

14 Những người Pha-ri-xi vốn ham tiền tài nghe thế thì chê cười Ngài. 15 Ngài bảo họ, “Mấy ông làm ra vẻ đạo đức trước mặt người ta, nhưng Thượng Đế thấy rõ lòng dạ các ông. Điều gì con người ham chuộng là điều gớm ghiếc trước mặt Thượng Đế.

16 Luật pháp Mô-se và các lời viết của các nhà tiên tri được giảng ra cho tới khi Giăng đến. Từ lúc ấy trở đi, Tin Mừng về Nước Trời được giảng ra và người nào cũng chen nhau để vào. 17 Trời đất qua đi còn dễ hơn thay đổi một nét chữ trong luật pháp.

Ly dị và tái giá

18 Nếu một người đàn ông ly dị vợ và lấy người đàn bà khác thì phạm tội ngoại tình, còn người đàn ông nào cưới một người đàn bà ly dị chồng cũng phạm tội ngoại tình.”

Ông nhà giàu và La-xa-rơ

19 Chúa Giê-xu kể, “Có một ông nhà giàu kia, lúc nào cũng ăn mặc áo quần sang trọng và sống xa hoa mỗi ngày. 20 Còn có một anh nhà nghèo xác xơ tên La-xa-rơ, ghẻ chốc đầy mình, được người ta khiêng đến đặt nằm trước cổng ông nhà giàu. 21 Anh nghèo ấy chỉ mong được ăn mấy miếng bánh vụn rớt xuống từ trên bàn của ông nhà giàu. Có mấy con chó đến liếm ghẻ trên mình anh ta. 22 Sau đó, La-xa-rơ chết, thiên sứ mang anh đặt vào lòng của Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết và được chôn cất. 23 Trong chỗ người chết [d] ông nhà giàu quá sức đau đớn. Từ xa xa ông nhìn thấy Áp-ra-ham và La-xa-rơ bên cạnh. 24 Ông kêu, ‘Áp-ra-ham, tổ của con ơi, xin thương xót con! Xin bảo La-xa-rơ nhúng ngón tay vào nước để làm mát lưỡi con một tí vì con khổ quá sức trong lửa nầy!’ 25 Nhưng Áp-ra-ham đáp, ‘Con ơi, con hãy nhớ lại khi còn sống trên đời, con đã có đủ thứ của ngon vật lạ, còn La-xa-rơ chỉ gặp toàn những bất hạnh. Bây giờ anh ta được sống thoải mái ở đây, còn con phải chịu khổ hình. 26 Hơn nữa, có một hố sâu giữa chúng ta với con, cho nên không ai có thể từ đây băng qua đó hay từ đó băng qua đây được.’ 27 Ông nhà giàu thưa, ‘Cha ơi, vậy xin sai La-xa-rơ đến nhà cha của con. 28 Con có năm anh em, bảo La-xa-rơ cảnh cáo họ để họ khỏi rơi vào chốn khổ hình nầy.’ 29 Nhưng Áp-ra-ham đáp, ‘Họ có luật pháp Mô-se và lời dạy của các đấng tiên tri; họ phải vâng theo các lời dạy ấy.’ 30 Ông nhà giàu tiếp, ‘Không phải vậy, Áp-ra-ham, cha con ơi! Nếu có người nào sống lại từ trong kẻ chết đến nới với họ, họ sẽ tin và ăn năn hối hận.’ 31 Nhưng Áp-ra-ham đáp ‘Nếu họ không nghe Mô-se và các nhà tiên tri thì dù cho người chết sống lại bảo họ, họ cũng chẳng tin đâu.’”

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

Copyright © 2010 by World Bible Translation Center