Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
Xuất Hành 15

Bài ca của Mô-se

15 Rồi Mô-se và toàn dân Ít-ra-en hát bài ca sau đây cho CHÚA:

“Tôi sẽ hát cho CHÚA,
    vì Ngài đáng tôn kính.
    Ngài đã xô ngựa và người lái quân xa xuống biển.
CHÚA ban cho tôi sức lực và khiến tôi ca hát;
    Ngài đã cứu tôi.
    Ngài là Thượng Đế tôi,
Nên tôi sẽ ca tụng Ngài.
    Ngài là Thượng Đế của tổ tiên tôi,
Tôi sẽ tôn kính Ngài.
CHÚA là chiến sĩ;
    Danh Ngài là CHÚA.
Ngài đã xô quân xa và binh sĩ của Ai-cập xuống biển sâu.
Những sĩ quan tài giỏi nhất của vua
    đều bị chết đuối ở Hồng hải.
Nước sâu vùi lấp chúng,
    chúng chìm xuống đáy biển như viên đá.

Lạy CHÚA, tay phải Ngài mạnh mẽ lạ lùng.
Lạy CHÚA, tay phải Ngài
    đánh tan kẻ thù ra từng mảnh.
Trong trận đại thắng,
    Ngài tiêu diệt những kẻ chống nghịch Ngài.
Cơn giận Ngài tiêu diệt chúng,
    Như lửa hừng thiêu đốt rơm rạ.
Chỉ cần một luồng hơi thở của Ngài,
    Nước dồn lại thành đống.
Nước chảy cuồn cuộn,
    dựng đứng lên như tấm vách;
Nước sâu trở thành cứng như đá giữa biển.

Kẻ thù chúng con khoe khoang bảo rằng,
    ‘Ta sẽ rượt theo và bắt kịp chúng.
Ta sẽ cướp các tài sản chúng;
    Ta sẽ tha hồ chiếm đoạt.
Ta sẽ rút gươm ra,
    Tay ta sẽ tiêu diệt chúng.’
10 Nhưng Ngài thổi bay chúng bằng hơi thở mình,
    Lấy biển vùi lấp chúng.
    Chúng chìm xuống như chì rơi trong biển sâu.

11 Lạy CHÚA, có thần nào giống Ngài không?
Thật không có thần nào như Ngài.
    Ngài thật thánh khiết lạ lùng,
    Ngài đáng ca tụng và đáng kính sợ,
    Ngài làm nhiều phép lạ.
12 Ngài giơ tay phải ra,
    thì đất nuốt các kẻ thù chúng con.
13 Ngài giữ lời hứa yêu thương,
    Dắt dân tộc Ngài đã giải cứu.
    Dùng sức mạnh dìu họ đến đất thánh [a] Ngài.

14 Các quốc gia khác nghe chuyện nầy liền hoảng sợ;
Cơn kinh hoàng chụp lấy người Phi-li-tin.
15 Các tộc trưởng của Ê-đôm sẽ kinh hoảng;
Những kẻ thế lực của Mô-áp sẽ run sợ;
Dân Ca-na-an sẽ mất hết can đảm.
16 Sự kinh hãi và cuống cuồng sẽ rơi trên chúng.
    Khi thấy quyền năng Ngài,
Chúng sẽ đứng yên như tảng đá.
Lạy CHÚA, chúng sẽ đứng yên cho đến khi dân Ngài đã đi qua hết.
    Chúng sẽ đứng yên cho đến khi dân,
    mà Ngài đã chọn riêng cho mình, đi qua.
17 Ngài sẽ dẫn dân Ngài và đặt họ trên núi của Ngài,
    Lạy CHÚA, đó là nơi Ngài chuẩn bị để cư ngụ,
    Lạy CHÚA, đó là đền thờ tay Ngài xây nên.

18 CHÚA là vua cho đến đời đời!”

19 Tất cả ngựa, tài xế quân xa, và quân xa của vua Ai-cập đều chạy vào biển, rồi CHÚA lấp chúng lại bằng nước biển. Nhưng dân Ít-ra-en đi qua biển như trên đất khô.

20 Bấy giờ Mi-ri-am, chị của A-rôn, một nữ tiên tri, cầm trống cơm trong tay. Các người đàn bà đi theo sau nàng, cầm trống cơm và nhảy múa. 21 Mi-ri-am lặp lại các lời ca sau đây:

“Hãy hát cho CHÚA,
    vì Ngài đáng được tôn kính;
Ngài đã xô ngựa và lính lái quân xa vào biển sâu.”

Nước đắng hoá ngọt

22 Từ Hồng hải Mô-se dẫn dân chúng đi vào sa mạc Su-rơ. Họ đi ròng rã ba ngày trong sa mạc nhưng không tìm được nước. 23 Sau cùng họ đến Ma-ra, nơi có nước nhưng uống không được vì nước quá đắng. Vì thế mà nơi đó gọi là Ma-ra [b].

24 Dân chúng oán trách Mô-se. Họ hỏi, “Chúng ta lấy gì mà uống đây?”

25 Nên Mô-se kêu xin cùng CHÚA, Ngài liền chỉ cho ông một khúc cây. Khi Mô-se ném khúc cây xuống nước, nước liền hóa ngọt, có thể uống được.

Nơi đó CHÚA ban cho dân chúng một qui tắc và luật lệ để họ sống theo, cũng là nơi Ngài thử lòng trung thành của họ đối với Ngài. 26 Ngài bảo, “Ngươi phải vâng lời CHÚA là Thượng Đế ngươi và làm theo điều Ngài dặn bảo. Nếu ngươi vâng theo huấn lệnh và giữ các qui luật Ngài thì ta sẽ không gây cho ngươi những bệnh tật mà ta đã gây ra cho người Ai-cập. Ta là CHÚA, Đấng chữa lành ngươi.”

27 Rồi dân chúng đi đến Ê-lim, nơi có mười hai suối nước và bảy mươi cây chà là. Dân chúng dựng trại tại đó gần mé nước.

Lu-ca 18

Thượng Đế sẽ đáp lời cầu xin của dân Ngài

18 Rồi Chúa Giê-xu dùng chuyện sau đây để dạy các môn đệ Ngài phải khẩn nguyện luôn luôn, đừng nản lòng. “Ở tỉnh nọ có một quan tòa không kính sợ Thượng Đế, cũng chẳng nể nang ai. Cùng trong tỉnh có một bà goá cứ đến kêu nài ông quan tòa mãi. Chị van xin, ‘Ngài làm ơn phân xử lẽ công bằng cho tôi đối với kẻ thù của tôi.’ Bấy lâu nay, ông quan tòa không chịu giúp đỡ chị. Nhưng sau đó ông thầm nghĩ, ‘Dù rằng ta không kính sợ Thượng Đế cũng chẳng nể nang ai, nhưng ta nên xét xử công bằng cho chị nầy. Nếu không chị cứ đến làm phiền ta hoài, mệt quá.’”

Chúa Giê-xu bảo, “Hãy nghe kỹ lời ông quan tòa bất công ấy nói. Thượng Đế lúc nào cũng ban lẽ công bằng cho dân Ngài, là dân ngày đêm cầu xin. Ngài không chậm trễ trong việc đáp lời kêu xin của họ đâu. Ta bảo cho các con biết, Thượng Đế sẽ mau chóng đến giúp dân Ngài. Nhưng khi Con Người trở lại, liệu có tìm được ai trên đất còn tin ở Ngài hay không?”

Đẹp lòng Thượng Đế

Chúa Giê-xu kể chuyện nầy cho những người tự cho mình là đạo đức mà khinh dể kẻ khác: 10 “Có một người Pha-ri-xi và một người thu thuế cùng lên đền thờ cầu nguyện. 11 Người Pha-ri-xi đứng riêng một mình và cầu nguyện như sau, ‘Lạy Thượng Đế, con tạ ơn Ngài vì con không giống như những người khác: ăn cắp, lường gạt, ngoại tình hoặc như anh thu thuế nầy. 12 Con cữ ăn mỗi tuần hai lần, và dâng một phần mười về mọi nguồn lợi tức của con!’

13 Người thu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời. Anh ta đấm ngực vì quá ân hận. Anh khẩn cầu, ‘Lạy Thượng Đế, xin thương xót con là một tội nhân.’ 14 Ta bảo cho các ngươi biết, anh nầy về được Thượng Đế chấp nhận chứ không phải người Pha-ri-xi đâu. Ai tự đề cao mình sẽ bị hạ thấp còn ai khiêm nhượng sẽ được tôn cao.”

Ai được vào Nước Trời?(A)

15 Có mấy người mang các trẻ em đến cùng Chúa Giê-xu, để Ngài đặt tay trên chúng nó. Nhưng các môn đệ Ngài vậy liền rầy họ. 16 Chúa Giê-xu gọi chúng đến và dạy rằng, “Hãy để các trẻ thơ đến với ta. Đừng ngăn cản vì Nước Trời thuộc về những người có lòng giống như chúng nó. 17 Ta nói thật, các con phải tiếp nhận Nước Trời như một trẻ thơ, nếu không sẽ chẳng vào đó được đâu.”

Câu hỏi của một thanh niên giàu có(B)

18 Có một lãnh tụ kia hỏi Chúa Giê-xu, “Thưa thầy nhân đức, tôi phải làm gì mới được sống đời đời?”

19 Chúa Giê-xu trả lời, “Sao anh gọi ta là nhân đức? Chỉ một mình Thượng Đế là nhân đức thôi. 20 Anh biết các mệnh lệnh: ‘Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được giết người. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được đặt điều nói dối về người láng giềng mình. Ngươi phải hiếu kính cha mẹ.’” [a]

21 Nhà lãnh tụ ấy thưa, “Tôi đã vâng giữ những mệnh lệnh ấy từ khi còn nhỏ.” 22 Nghe như thế Chúa Giê-xu bảo, “Anh cần làm một điều nữa. Hãy bán hết của cải anh có, phân phát cho người nghèo thì anh sẽ có của báu trên thiên đàng. Rồi đến theo ta.” 23 Nhưng khi nghe xong thì anh đâm ra rầu rĩ vì anh giàu lắm.

24 Chúa Giê-xu nhìn anh bảo rằng, “Thật khó cho người giàu vào Nước Trời. 25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn là người giàu vào Nước Trời.”

Ai được cứu?

26 Khi quần chúng nghe vậy liền hỏi, “Vậy thì ai được cứu?”

27 Chúa Giê-xu đáp, “Điều gì loài người làm không được, thì Thượng Đế làm được.”

28 Phia-rơ thưa, “Thầy xem, chúng con đã bỏ hết tất cả để theo thầy.”

29 Chúa Giê-xu bảo, “Ta nói thật với các con, người nào bỏ nhà cửa, vợ con, cha mẹ, anh em vì Nước Trời 30 thì trong đời nầy sẽ nhận nhiều lần hơn và trong cõi tương lai sẽ được sự sống đời đời.”

Chúa Giê-xu sẽ sống lại từ trong kẻ chết(C)

31 Rồi Chúa Giê-xu đem các môn đệ riêng ra và bảo họ, “Chúng ta sẽ đi lên Giê-ru-sa-lem. Những gì các nhà tiên tri viết về Con Người sẽ được thành tựu. 32 Ngài sẽ bị giao vào tay những người ngoại quốc. Họ sẽ chế giễu Ngài, sỉ nhục Ngài, phỉ nhổ Ngài, 33 đánh đập Ngài và giết Ngài. Nhưng đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại.” 34 Các môn đệ chẳng hiểu gì cả, vì ý nghĩa đã bị che khuất khỏi họ, cho nên họ không hiểu lời Ngài nói.

Chúa Giê-xu chữa lành người mù(D)

35 Chúa Giê-xu đang đi gần đến thành Giê-ri-cô, thì có một người mù ngồi xin ăn bên đường. 36 Lúc anh nghe tiếng dân chúng đi lại ồn ào trên đường mới hỏi, “Chuyện gì vậy?”

37 Họ đáp, “Giê-xu người Na-xa-rét sắp đi qua.”

38 Anh mù vùng kêu lớn, “Giê-xu, Con Đa-vít ơi, xin thương xót tôi!”

39 Mấy người đi đầu đoàn dân la rầy bảo anh im đi. Nhưng anh còn la lớn hơn nữa, “Con Đa-vít ơi, xin thương xót tôi!”

40 Chúa Giê-xu dừng lại bảo người ta dẫn anh mù đến. Khi anh đến, Chúa Giê-xu hỏi, 41 “Anh muốn ta làm gì cho anh đây?”

Anh ta thưa, “Lạy Chúa, tôi muốn sáng mắt.”

42 Chúa Giê-xu bảo anh ta, “Vậy thì anh hãy sáng mắt. Anh được lành vì anh tin.”

43 Người mù lập tức thấy đường, đi theo Chúa Giê-xu và cảm tạ Thượng Đế. Mọi người chứng kiến chuyện ấy cũng ca ngợi Thượng Đế.

Gióp 33

33 “Vậy bây giờ, Gióp, anh hãy lắng tai nghe tôi đây.
    Chú ý mọi điều tôi nói.
Tôi mở miệng và sẵn sàng lên tiếng.
Lời tôi phát xuất từ tấm lòng chân thật,
    tôi chân thành nói ra điều mình biết.
Thần linh Thượng Đế tạo nên tôi,
    và hơi thở của Đấng Toàn Năng ban cho tôi sự sống.
Nếu anh biết hãy trả lời tôi;
    hãy sẵn sàng đứng trước mặt tôi.
Trước mặt Thượng Đế tôi cũng như anh;
    Tôi cũng do đất sét mà ra.
Đừng sợ tôi;
    Tôi sẽ không khắt khe với anh.

Nhưng tôi đã nghe anh nói;
    Tôi nghe hết từng tiếng.
Anh nói, ‘Tôi trong sạch và vô tội;
    Tôi vô tội, không có vết dơ nào.
10 Nhưng Thượng Đế đã kiếm cớ tấn công tôi;
    Ngài đối xử với tôi như kẻ thù.
11 Ngài khoá chân tôi vào xiềng,
    và theo dõi tôi từng bước.’

12 Nhưng tôi cho anh biết,
    anh nói vậy không đúng,
    vì Thượng Đế lớn hơn chúng ta [a].
13 Tại sao anh trách rằng Thượng Đế có nhiệm vụ phải giải thích mọi điều cho anh?
14 Thượng Đế có nói, đôi khi bằng cách nầy hay cách khác
    nhưng con người không hiểu được.
15 Ngài nói qua chiêm bao hay dị tượng ban đêm,
    khi con người ngủ mê, nằm trên giường mình.
16 Ngài nói vào lỗ tai họ,
    và dùng những lời cảnh cáo làm họ hoảng sợ
17 để họ khỏi làm điều quấy,
    và để họ khỏi đâm ra tự phụ.
18 Thượng Đế làm như thế để cứu người ta khỏi chết [b],
    tránh cảnh diệt vong.

19 Thượng Đế cũng sửa dạy
    con người đang khi người nằm trên giường đau đớn;
    khi xương cốt người nhức nhối triền miên.
20 Đau đến nỗi gớm ghét thức ăn, ớn cả mỹ vị.
21 Thân thể người gầy còm đến nỗi chẳng còn gì,
    xương cốt nhô ra.
22 Người gần chết, và đời người hầu tàn.

23 Nhưng có một thiên sứ đến nói thay cho người,
    đó là một trong một ngàn thiên sứ,
    đến bảo người phải làm gì.
24 Thiên sứ sẽ kêu xin ơn trên thương xót và cầu khẩn:
    ‘Xin cứu người khỏi chết.
    Tôi đã tìm được giá trả thay cho mạng sống người.’
25 Rồi thân thể người được phục hồi như thân thể đứa trẻ.
    Trở lại giống như thời trai trẻ.
26 Người sẽ cầu xin cùng Thượng Đế,
    Ngài sẽ nghe lời người.
    Người sẽ thấy mặt Thượng Đế và reo mừng.
    Thượng Đế sẽ khiến mọi việc trở lại tốt đẹp cho người.
27 Người sẽ bảo kẻ khác,
    ‘Tôi đã phạm tội và xuyên tạc điều phải,
    nhưng tôi không bị hình phạt xứng đáng với tội tôi.
28 Thượng Đế khiến tôi sống lại từ cõi chết,
    và tôi sẽ tiếp tục tận hưởng cuộc đời.’
29 Thượng Đế làm điều nầy cho con người hai hoặc ba lần
30 để con người khỏi chết vì bị trừng phạt bởi tội mình,
    để cho người tận hưởng cuộc đời.

31 Gióp ơi, hãy để ý lắng tai nghe tôi;
    hãy im lặng, tôi sẽ lên tiếng.
32 Nếu anh có gì muốn nói, hãy trả lời tôi đi;
    hãy nói lên vì tôi muốn chứng tỏ anh đúng.
33 Còn nếu anh không có gì để nói thì hãy nghe tôi đây;
    hãy im lặng, tôi sẽ dạy khôn cho anh.”

II Cô-rinh-tô 3

Đầy tớ của giao ước mới

Có phải chúng tôi lại bắt đầu tự khoe khoang rồi chăng? Chúng tôi có cần thư giới thiệu đến cho anh chị em hoặc từ anh chị em như những người khác không? Chính anh chị em là bức thư ấy, viết trên lòng chúng tôi, mọi người đều biết và đọc. Anh chị em chứng tỏ rằng mình là bức thư từ Chúa Cứu Thế gởi qua chúng tôi. Thư ấy không viết bằng mực mà bằng Thánh Linh của Thượng Đế hằng sống. Không phải viết trên bảng đá [a] mà là trên lòng người.

Chúng tôi dám nói như thế là vì qua Chúa Cứu Thế chúng tôi tin chắc nơi Thượng Đế. Chúng tôi không dám bảo rằng tự mình làm nổi việc gì nhưng Thượng Đế là Đấng giúp chúng tôi. Ngài khiến chúng tôi trở thành đầy tớ phục vụ giao ước mới kết lập giữa Ngài và dân chúng của Ngài. Giao ước mới nầy không phải là luật pháp viết bằng chữ mà là do Thánh Linh. Luật viết bằng chữ đưa đến sự chết nhưng Thánh Linh dẫn đến sự sống.

Giao ước mới mang đến vinh hiển lớn hơn

Nếu hệ thống cũ [b] vốn đưa đến sự chết đã được viết bằng chữ trên bảng đá, được trao cùng với vinh quang của Thượng Đế khiến gương mặt Mô-se sáng rực đến nỗi dân Ít-ra-en không thể nhìn. Sau đó vinh quang ấy biến mất. Huống hồ khi hệ thống mới do Thánh Linh mang đến lại còn vinh quang hơn thế nào nữa. Nếu giao ước cũ vốn kết tội loài người còn vinh quang như vậy thì huống hồ giao ước mới khiến con người hòa thuận lại với Thượng Đế sẽ vinh quang rực rỡ đến mức nào. 10 Hệ thống cũ có vinh quang nhưng vinh quang ấy bị lu mờ khi so với vinh quang rực rỡ hơn của hệ thống mới. 11 Nếu hệ thống cũ vốn biến mất mà còn có vinh quang thì hệ thống mới vốn còn đời đời sẽ có vinh quang rực rỡ đến mức nào.

12 Vì có hi vọng ấy nên chúng ta rất bạo dạn. 13 Không giống như Mô-se phải lấy khăn che để dân Ít-ra-en không thấy mặt mình. Vinh quang ấy dần dần biến đi còn Mô-se thì không muốn họ thấy nó biến mất. 14 Nhưng trí họ bị khép kín, cho nên đến ngày nay khi nghe đọc giao ước cũ [c] thì họ vẫn còn như bị cái màn che khuất. Chỉ có Chúa Cứu Thế mới cất cái màn ấy khỏi họ thôi. 15 Đến nỗi đến ngày nay, khi đọc luật Mô-se, trí họ vẫn như bị cái màn che. 16 Nhưng khi họ thay đổi và trở lại theo Chúa thì cái màn ấy sẽ bị lấy đi. 17 Chúa là Thánh Linh. Hễ Thánh Linh của Chúa ở đâu thì nơi đó có tự do. 18 Chúng ta không phải che mặt vì chúng ta thấy vinh quang của Chúa và chúng ta đã được biến hóa trở nên giống như Ngài. Sự biến hóa ấy trong chúng ta càng mang vinh quang rực rỡ hơn nữa vì vinh quang đó đến từ Chúa là Thánh Linh.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

Copyright © 2010 by World Bible Translation Center