Job 29
New Revised Standard Version, Anglicised
Job Finishes His Defence
29 Job again took up his discourse and said:
2 ‘O that I were as in the months of old,
as in the days when God watched over me;
3 when his lamp shone over my head,
and by his light I walked through darkness;
4 when I was in my prime,
when the friendship of God was upon my tent;
5 when the Almighty[a] was still with me,
when my children were around me;
6 when my steps were washed with milk,
and the rock poured out for me streams of oil!
7 When I went out to the gate of the city,
when I took my seat in the square,
8 the young men saw me and withdrew,
and the aged rose up and stood;
9 the nobles refrained from talking,
and laid their hands on their mouths;
10 the voices of princes were hushed,
and their tongues stuck to the roof of their mouths.
11 When the ear heard, it commended me,
and when the eye saw, it approved;
12 because I delivered the poor who cried,
and the orphan who had no helper.
13 The blessing of the wretched came upon me,
and I caused the widow’s heart to sing for joy.
14 I put on righteousness, and it clothed me;
my justice was like a robe and a turban.
15 I was eyes to the blind,
and feet to the lame.
16 I was a father to the needy,
and I championed the cause of the stranger.
17 I broke the fangs of the unrighteous,
and made them drop their prey from their teeth.
18 Then I thought, “I shall die in my nest,
and I shall multiply my days like the phoenix;[b]
19 my roots spread out to the waters,
with the dew all night on my branches;
20 my glory was fresh with me,
and my bow ever new in my hand.”
21 ‘They listened to me, and waited,
and kept silence for my counsel.
22 After I spoke they did not speak again,
and my word dropped upon them like dew.[c]
23 They waited for me as for the rain;
they opened their mouths as for the spring rain.
24 I smiled on them when they had no confidence;
and the light of my countenance they did not extinguish.[d]
25 I chose their way, and sat as chief,
and I lived like a king among his troops,
like one who comforts mourners.
Gióp 29
Bản Dịch 2011
Gióp Tiếp Tục Binh Vực Ông
29 Gióp tiếp tục biện hộ cho ông và nói:
2 Ôi, ước gì tôi được như thuở trước;
Như những tháng ngày Ðức Chúa Trời còn gìn giữ tôi;
3 Khi trên đầu tôi ngọn đèn của Ngài chiếu sáng;
Khi trong bóng đêm tôi bước theo ánh sáng của Ngài;
4 Như trong những ngày tôi còn tráng kiện;
Khi mối tương giao mật thiết với Ðức Chúa Trời còn ở trên lều tôi;
5 Khi Ðấng Toàn Năng còn ở với tôi;
Khi con cái tôi còn sum họp quanh tôi;
6 Khi các bước chân tôi còn dầm trong sữa của đàn bò sữa;
Khi các rẫy ô-liu của tôi trên sườn núi đá sản xuất ra dầu;
7 Khi tôi đến nơi cổng thành,
8 Những người trẻ trông thấy tôi liền tránh qua nhường chỗ;
Còn những người cao niên đứng dậy để đón chào;
9 Những người quyền quý thấy tôi bèn ngưng nói;
Họ lấy tay che miệng để giữ lời.
10 Tiếng của những người quyền quý bỗng trở nên im bặt;
Lưỡi của họ dường như dính chặt vào hốc miệng của họ.
11 Nghe tôi nói ai nấy đều tán thưởng;
Ai thấy tôi đều tỏ vẻ đồng ý với tôi.
12 Vì tôi giải thoát người nghèo đang thiết tha cầu cứu,
Và cứu trẻ mồ côi không có ai giúp nó lúc cần.
13 Người hấp hối chúc phước cho tôi;
Tôi làm cho người góa bụa được nức lòng mừng rỡ.
14 Tôi mặc lấy công chính, và nó che tôi như quần áo;
Còn công lý thì như áo dài và khăn đóng của tôi.
15 Tôi được xem như cặp mắt của người mù,
Như đôi chân của người què.
16 Tôi được coi như cha của người nghèo khó,
Như người tranh đấu cho duyên cớ của kiều dân.
17 Tôi bẻ gãy răng nanh của quân gian ác,
Và giựt con mồi ra khỏi miệng chúng sắp ăn.
18 Lúc đó tôi đã tự nhủ: Tôi sẽ chết bình yên trong tổ ấm;
Những ngày của đời tôi sẽ nhiều như cát ở bờ sông.
19 Rễ của tôi sẽ ăn dần ra dòng nước;
Sương cả đêm sẽ đọng lại trên cành của tôi.
20 Vinh hiển của tôi sẽ luôn luôn mới mẻ;
Cây cung trong tay tôi sẽ được giương bằng sức mới mẻ;
21 Người ta đợi để nghe tôi nói,
Họ lặng im nghe ý kiến của tôi.
22 Sau khi tôi phát biểu không ai muốn bàn gì nữa;
Vì ý kiến của tôi họ thấy đã tốt quá rồi.
23 Họ trông đợi tôi như người ta chờ mưa xuống;
Hả miệng ra đón những giọt mưa xuân.
24 Khi tôi mỉm cười với họ, họ khó tin là thật;
Nét rạng rỡ trên mặt tôi khiến họ khó u buồn.
25 Tôi chọn cho họ con đường nào tốt nhất;
Tôi ngồi giữa họ như thủ lãnh của họ;
Tôi sống giữa họ như vị vua sống giữa ba quân,
Như một người an ủi những người sầu thảm.
New Revised Standard Version Bible: Anglicised Edition, copyright © 1989, 1995 the Division of Christian Education of the National Council of the Churches of Christ in the United States of America. Used by permission. All rights reserved.
Copyright © 2011 by Bau Dang