Add parallel Print Page Options

Y-sơ-ra-ên Được Chúa Giúp

41 “Hỡi các hải đảo, hãy im lặng trước mặt Ta.
    Hãy để cho các nước phục hồi năng lực;
Hãy để chúng đến gần và nói đi.
    Chúng ta hãy cùng nhau đến gần để tranh cãi.[a]
Ai đã đánh thức người[b] từ phương đông?
    Trong sự công chính, kêu gọi người đến chân mình?
Trao các nước cho người,
    Chà đạp các vua dưới chân.
Trao phó chúng nó cho gươm người như bụi đất?
    Phó chúng nó cho cung người như rơm rác gió thổi bay đi?
Người săn đuổi chúng, vượt qua một cách an toàn
    Con đường mà chân ngươi chưa hề bước đến.
Ai đã thực hiện và làm điều này?
    Ai đã gọi các thế hệ từ ban đầu?
Chính Ta là CHÚA, là đầu tiên và cũng sẽ hiện diện
    Cho đến cuối cùng. Chính Ta là Đấng ấy.”
Các hải đảo thấy và sợ hãi,
    Các đầu cùng trái đất run rẩy;
Chúng tiến lại gần và đến.
    Mỗi người giúp kẻ lân cận mình
    Và nói với anh em mình: “Hãy can đảm lên.”
Thợ mộc khuyến khích thợ vàng;
    Thợ gò bằng búa
    Khích lệ thợ đập đe;
Thợ hàn lại bảo: “Thế là tốt;”
    Rồi họ dùng đinh đóng để nó khỏi ngã.
“Nhưng ngươi, hỡi Y-sơ-ra-ên, tôi tớ Ta.
    Hỡi Gia-cốp, kẻ ta chọn lựa;
    Là dòng dõi Áp-ra-ham, bạn Ta.
Ta đã nắm lấy ngươi từ đầu cùng trái đất,
    Kêu gọi ngươi từ các góc đất,
Và bảo ngươi: ‘Ngươi là tôi tớ Ta,’
    Ta đã chọn ngươi và không bỏ ngươi.
10 Đừng sợ vì Ta ở cùng ngươi.
    Chớ kinh hoàng vì Ta là Đức Chúa Trời ngươi.
Ta sẽ thêm sức cho ngươi, giúp đỡ ngươi.
    Ta sẽ gìn giữ ngươi bằng tay phải công chính[c] của Ta.
11 Này, tất cả những kẻ giận ngươi
    Sẽ bị hổ thẹn và nhục nhã.
Những kẻ chống nghịch ngươi
    Sẽ như không và bị hủy diệt.
12 Những kẻ tranh đấu chống lại ngươi,
    Ngươi sẽ tìm chúng nhưng không thấy.
Những kẻ tranh chiến nghịch cùng ngươi
    Sẽ như không có gì cả.
13 Vì Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi,
    Đấng nắm tay phải ngươi
Và phán cùng ngươi: Đừng sợ,
    Chính Ta sẽ giúp đỡ ngươi.
14 Hỡi sâu bọ Gia-cốp, hỡi những người[d] Y-sơ-ra-ên: Đừng sợ.
    Ta sẽ giúp đỡ ngươi.”
Ngài là Đấng cứu chuộc ngươi,
    Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, CHÚA phán như thế.
15 “Này, Ta sẽ làm cho ngươi thành một công cụ đập lúa mới,
    Bén và có nhiều răng.
Ngươi sẽ đập các núi và đánh tan chúng.
    Ngươi sẽ làm các đồi trở thành như rơm rạ.[e]
16 Ngươi sẽ sàng sảy chúng rồi gió thổi đi;
    Một cơn gió lốc sẽ làm chúng tan tác.
Còn ngươi sẽ vui mừng trong CHÚA;
    Và tôn vinh trong Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
17 Những kẻ nghèo nàn và thiếu thốn tìm kiếm nước
    Nhưng không có;
    Lưỡi họ khô vì khát.
Ta là CHÚA, sẽ đáp lời chúng;
    Ta là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, sẽ không từ bỏ họ.
18 Ta sẽ làm cho các sông chảy ra trên đồi trọc;
    Các suối ở giữa những thung lũng;
Biến sa mạc thành hồ nước;
    Đất khô hạn thành những mạch nước.
19 Ta sẽ trồng cây tùng, cây xiêm,
    Cây hải đào và cây ô-liu trong sa mạc.
Ta sẽ trồng chung với nhau trong sa mạc
    Cây thông, cây huyền và cây bách.
20 Để người ta thấy và biết,
    Để cùng nhau suy gẫm và hiểu rằng:
Bàn tay CHÚA đã làm điều này
    Và Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên đã sáng tạo nó.”
21 CHÚA phán: “Hãy trình vụ kiện của các ngươi.”
    Vua của Gia-cốp phán: “Hãy đưa ra những lý lẽ hùng biện.”
22 “Hãy để chúng đến[f]
    Và nói cho chúng ta biết điều gì sẽ xảy đến.
Hãy nói cho chúng ta biết những điều đã xảy ra từ trước
    Để chúng ta suy tư
    Và biết kết cục của chúng;
Hãy công bố cho chúng ta biết những việc sẽ đến.
23     Hãy nói cho chúng ta biết những điều sẽ xảy ra sau này
    Để chúng ta biết các ngươi là các thần.
Phải, hãy ban phước hay giáng họa[g] đi
    Để chúng ta kinh ngạc hay cùng nhau chiêm ngưỡng.[h]
24 Này, các ngươi chẳng ra gì;
    Công việc của các ngươi là vô ích;
    Kẻ chọn các ngươi là ghê tởm.
25 Ta đã đánh thức người từ phương bắc; người đã đến.
    Từ phương đông, người đã kêu cầu danh Ta.
Người chà đạp[i] những kẻ lãnh đạo như bùn đất;
    Như thợ gốm nặn đất sét.
26 Ai đã nói điều đó từ ban đầu để chúng ta biết?
    Ai đã bảo từ trước để chúng ta nói rằng: ‘Người là đúng.’
Không ai nói điều gì,
    Không ai công bố gì,
    Không ai nghe tiếng nào từ các ngươi cả.
27 Việc đầu tiên là đối với Si-ôn,[j] hãy nhìn xem, hãy nhìn xem chúng
    Và Ta sẽ sai một người báo tin mừng đến Giê-ru-sa-lem.
28 Ta tìm xem nhưng không có ai,
    Không một cố vấn nào giữa vòng những người này
    Để khi Ta hỏi, họ có thể đáp một lời.
29 Kìa, tất cả chúng nó đều là hư ảo,
    Công việc chúng nó là hư không;
    Hình tượng chúng nó là gió và trống không.”

Footnotes

  1. 41:1 Nt: xét xử
  2. 41:2 Ctd: người công chính; người chiến thắng
  3. 41:10 Ctd: chiến thắng
  4. 41:14 Một số học giả theo văn bản Syr: bọ; một số khác cho rằng đây là lối đảo ngược của từ mete và có nghĩa là số (nhỏ) người. Một số khác sửa thành rimat (maggot: ấu trùng)
  5. 41:15 Ctd: vỏ, trấu
  6. 41:22 như Xuất 14:10 Ctd: hãy để chúng mang (các thần tượng) đến
  7. 41:23 Nt: làm việc thiện—làm điều ác
  8. 41:23 Ctd: “sợ” với nguyên âm khác. Văn bản cổ Qa: nghe
  9. 41:25 Nt: đến. Theo Targum
  10. 41:27 Nt: cấu trúc có ý nghĩa không rõ

Fear Not, for I Am with You

41 (A)Listen to me in silence, (B)O coastlands;
    let the peoples renew their strength;
let them approach, then let them speak;
    let us together draw near for judgment.

(C)Who stirred up one from the east
    whom victory meets at every (D)step?[a]
(E)He gives up nations before him,
    so that he tramples kings underfoot;
he makes them like dust with his sword,
    (F)like driven stubble with his bow.
He pursues them and passes on safely,
    by paths his feet have not trod.
(G)Who has performed and done this,
    calling the generations from the beginning?
(H)I, the Lord, the first,
    and with the last; I am he.

(I)The coastlands have seen and are afraid;
    the ends of the earth tremble;
    they have drawn near and come.
Everyone helps his neighbor
    and says to his brother, “Be strong!”
(J)The craftsman strengthens the goldsmith,
    and he who smooths with the hammer him who strikes the anvil,
saying of the soldering, “It is good”;
    and they strengthen it with nails (K)so that it cannot be moved.

But you, Israel, (L)my servant,
    Jacob, (M)whom I have chosen,
    the offspring of Abraham, (N)my friend;
you whom I took from the ends of the earth,
    and called (O)from its farthest corners,
saying to you, “You are (P)my servant,
    (Q)I have chosen you and not cast you off”;
10 fear not, for I am with you;
    be not dismayed, for I am your God;
I will strengthen you, I will help you,
    I will uphold you with (R)my righteous right hand.

11 (S)Behold, all who are incensed against you
    shall be put to shame and confounded;
those who strive against you
    shall be as nothing and shall perish.
12 (T)You shall seek those who contend with you,
    but you shall not find them;
(U)those who war against you
    shall be as nothing at all.
13 For I, the Lord your God,
    hold your right hand;
it is I who say to you, “Fear not,
    I am the one who helps you.”

14 Fear not, you (V)worm Jacob,
    you men of Israel!
I am the one who helps you, declares the Lord;
    your (W)Redeemer is the Holy One of Israel.
15 (X)Behold, I make of you a threshing sledge,
    new, sharp, and having teeth;
you shall thresh (Y)the mountains and crush them,
    and you shall make the hills like chaff;
16 (Z)you shall winnow them, and (AA)the wind shall carry them away,
    and the tempest shall scatter them.
(AB)And you shall rejoice in the Lord;
    in the Holy One of Israel you shall glory.

17 (AC)When the poor and needy seek water,
    and there is none,
    and their tongue is parched with thirst,
I the Lord will answer them;
    I the God of Israel will not forsake them.
18 (AD)I will open rivers on the bare heights,
    and fountains in the midst of the valleys.
(AE)I will make the wilderness a pool of water,
    and the dry land springs of water.
19 (AF)I will put in the wilderness the cedar,
    the acacia, the myrtle, and the olive.
I will set in the desert (AG)the cypress,
    the plane and the pine together,
20 that they may see and know,
    may consider and understand together,
that (AH)the hand of the Lord has done this,
    the Holy One of Israel has created it.

The Futility of Idols

21 Set forth your case, says the Lord;
    bring your proofs, says the King of Jacob.
22 Let them bring them, and (AI)tell us
    what is to happen.
Tell us the former things, what they are,
    that we may consider them,
that we may know their outcome;
    or declare to us the things to come.
23 (AJ)Tell us what is to come hereafter,
    that we may know that you are gods;
(AK)do good, or do harm,
    that we may be dismayed and terrified.[b]
24 Behold, (AL)you are nothing,
    and your work is less than nothing;
    an abomination is he who chooses you.

25 (AM)I stirred up one from the north, and he has come,
    (AN)from the rising of the sun, (AO)and he shall call upon my name;
he shall trample on rulers as on mortar,
    as the potter treads clay.
26 (AP)Who declared it from the beginning, that we might know,
    and beforehand, that we might say, “He is right”?
There was none who declared it, none who proclaimed,
    none who heard your words.
27 (AQ)I was the first to say[c] to Zion, “Behold, here they are!”
    and (AR)I give to Jerusalem a herald of good news.
28 (AS)But when I look, there is no one;
    among these there is no counselor
    who, when I ask, gives an answer.
29 (AT)Behold, they are all a delusion;
    their works are nothing;
    their metal images are empty wind.

Footnotes

  1. Isaiah 41:2 Or whom righteousness calls to follow?
  2. Isaiah 41:23 Or that we may both be dismayed and see
  3. Isaiah 41:27 Or Formerly I said