1 Samuel 29
Complete Jewish Bible
29 The P’lishtim gathered all their army together at Afek, while Isra’el’s army pitched camp by the spring in Yizre‘el. 2 The leaders of the P’lishtim were passing by with their hundreds and thousands; David and his men were bringing up the rear with Akhish. 3 The chiefs of the P’lishtim asked, “What are these Hebrews doing here?” Akhish answered the chiefs of the P’lishtim, “This is David, who was a servant of Sha’ul, king of Isra’el. He’s been with me now for well over a year, and I haven’t found anything wrong with him between the time he deserted to me and now.” 4 But the chiefs of the P’lishtim became angry and said to him, “Have the man return and go back to the place you set aside for him. Don’t let him go into battle with us, because on the battlefield he might become our enemy. What better way could there be for him to get reconciled with his lord than by [cutting off] the heads of our men? 5 This is David! They used to dance and sing about him,
‘Sha’ul has killed his thousands,
but David his tens of thousands’!”
6 So Akhish summoned David and said to him, “As Adonai lives, you have been upright; and I myself would be more than pleased to have you go on campaign with me; because I haven’t found anything wrong with you between the day you arrived and now. However, the chiefs don’t trust you. 7 Therefore, now, go on back; and go in peace, so as not to do what appears bad to the chiefs of the P’lishtim. 8 David said to Akhish, “But what have I done? What have you found in your servant during the time I’ve been with you that disqualifies me from going and fighting against the enemies of my lord the king?” 9 Akhish answered David, “I know that you are as good, from my point of view, as an angel of God. Nevertheless, the chiefs of the P’lishtim have said, ‘He is not to go up with us to the battlefield.’ 10 So get up early in the morning with the servants of your lord who came with you; and as soon as you are up and it gets light, leave.” 11 David got up early in the morning, he and his men, to leave and go back into the land of the P’lishtim; while the P’lishtim continued up to Yizre‘el.
I Sa-mu-ên 29
Bản Dịch 2011
A-kích Cho Ða-vít Trở Về
29 Dân Phi-li-tin tập họp quân đội của họ tại A-phéc, còn dân I-sơ-ra-ên đóng trại bên một dòng suối ở Giê-rê-ên. 2 Các lãnh chúa của dân Phi-li-tin điểm binh của họ. Họ cho quân đội của họ đi qua trước mặt họ theo từng đơn vị hàng trăm người và hàng ngàn người. Ða-vít và những người theo ông đi cuối cùng trong đoàn quân của A-kích. 3 Bấy giờ các tướng lãnh của Phi-li-tin hỏi, “Những người Hê-bơ-rơ nầy làm gì ở đây?”
A-kích trả lời với các tướng lãnh Phi-li-tin, “Ðó là Ða-vít, tôi tớ của Sau-lơ, vua I-sơ-ra-ên, chứ không ai xa lạ. Hắn đã ở với tôi lâu nay, đã mấy năm nay rồi. Từ ngày hắn bỏ chủ mà theo tôi đến nay, tôi không thấy hắn có lỗi gì.”
4 Các tướng lãnh Phi-li-tin nổi giận với ông. Các tướng lãnh của Phi-li-tin nói với ông, “Hãy bảo tên ấy về đi. Hãy cho nó trở về nơi ngài đã chỉ định cho nó. Ngài không được cho nó đi theo chúng tôi xông vào trận mạc, kẻo khi xung trận hắn đổi ý và trở thành kẻ thù của chúng ta. Vì làm sao hắn có thể làm hòa lại với chủ hắn được nếu không phải là những thủ cấp của chúng tôi? 5 Há chẳng phải là về tên Ða-vít nầy mà chúng đã nhảy múa và ca hát với nhau rằng,
‘Sau-lơ giết hàng ngàn,
Còn Ða-vít giết hằng vạn,’
đó sao?”
6 Vậy A-kích gọi Ða-vít đến và nói với ông, “Quả thật, có Chúa hằng sống chứng giám, ngươi thật là người chính trực trước mắt ta. Ta muốn ngươi cùng ta ra vào chiến trận với quân đội của ta, vì từ ngày ngươi đến với ta cho đến nay, ta chưa hề thấy ngươi có điều gì không tốt. Tiếc rằng các lãnh chúa không bằng lòng về sự hiện diện của ngươi. 7 Vậy bây giờ, hãy đi về. Hãy đi bình an, để ngươi khỏi làm mích lòng các lãnh chúa của người Phi-li-tin.”
8 Ða-vít nói với A-kích, “Nhưng tôi đã làm điều gì sai? Ngày nay ngài đã tìm thấy điều gì không phải nơi tôi tớ ngài, mà ngài không cho phép tôi được đi đánh những kẻ thù của đức vua, chúa thượng của tôi?”
9 A-kích trả lời và nói với Ða-vít, “Ta biết ngươi là người tốt trước mắt ta như thiên sứ của Ðức Chúa Trời vậy; tiếc rằng các lãnh chúa của người Phi-li-tin đã quyết định, ‘Hắn không được theo chúng tôi ra trận.’ 10 Vậy, sáng mai, hãy dậy sớm, cùng với các tôi tớ của chủ ngươi đang theo ngươi, sáng sớm ngày mai, khi bình minh ló dạng, hãy ra đi.”
11 Vậy Ða-vít cùng những người theo ông, sáng sớm hôm sau, trở về xứ Phi-li-tin. Còn quân Phi-li-tin thì tiến lên Giê-rê-ên.
Copyright © 1998 by David H. Stern. All rights reserved.
Copyright © 2011 by Bau Dang