Add parallel Print Page Options

Nếu Không Ăn Năn Sẽ Bị Chết Mất

13 Chính lúc ấy, có vài người ở đó thuật cho Đức Giê-su nghe vụ Phi-lát giết mấy người Ga-li-lê lấy máu trộn với tế lễ của họ. Ngài đáp: “Các ngươi tưởng những người Ga-li-lê ấy phạm tội nặng hơn tất cả đồng hương[a] họ nên bị tàn sát sao? Ta bảo thật, không phải đâu! Nhưng nếu các ngươi chẳng ăn năn thì tất cả sẽ bị hư mất như vậy. Hoặc mười tám người kia bị tháp Si-lô-ê đổ xuống đè chết, các ngươi tưởng họ phạm tội nặng hơn dân chúng Giê-ru-sa-lem sao? Ta bảo thật, không phải đâu! Nhưng nếu các ngươi chẳng ăn năn, thì tất cả sẽ bị hư mất như vậy.”

Ngụ Ngôn Về Cây Vả Không Trái

Đức Giê-su lại kể ngụ ngôn này: “Người kia trồng cây vả trong vườn nho mình, nhưng khi đến hái trái lại chẳng tìm được quả nào. Chủ bèn bảo người trồng nho: ‘Đã ba năm ta đến tìm quả nơi cây vả này, nhưng chẳng thấy gì cả. Vậy hãy đốn cây ấy đi! Sao để nó chiếm đất mà không sinh hoa lợi?’

Nhưng người trồng nho thưa: ‘Thưa chủ, xin cứ để yên nó thêm một năm này nữa, để tôi sẽ đào đất xung quanh và bón phân vào. Có lẽ trong tương lai, nó sẽ ra trái;[b] nếu không, thì chủ sẽ đốn!’ ”

Chữa Lành Người Đàn Bà Trong Ngày Sa-bát

10 Đức Giê-su đang dạy dỗ trong một hội đường vào ngày Sa-bát. 11 Kìa, có một người đàn bà vì bị quỷ ám sinh bệnh đã mười tám năm, lưng còng xuống không thể đứng thẳng lên được. 12 Thấy bà, Đức Giê-su gọi tới bảo: “Bà ơi, bà đã được giải thoát khỏi bệnh tật rồi!” 13 Được Ngài đặt tay, bà lập tức đứng thẳng lên và ca ngợi Đức Chúa Trời.

14 Nổi giận vì thấy Ngài chữa bệnh trong ngày Sa-bát, viên quản lý hội đường bảo đoàn dân: “Đã có sáu ngày để làm việc trong tuần lễ. Vậy anh em hãy đến chữa bệnh[c] vào những ngày ấy, chứ đừng chữa bệnh vào ngày Sa-bát.”

15 Chúa đáp: “Các người đạo đức giả! Vào ngày Sa-bát, không phải tất cả các ngươi đều thả bò lừa khỏi chuồng và dẫn chúng đi uống nước sao? 16 Thế mà bà này là một con gái của Áp-ra-ham đã bị Sa-tan trói buộc suốt mười tám năm, lại không cần được giải phóng khỏi xiềng xích nó vào ngày Sa-bát sao?”

17 Nghe Ngài giải đáp, tất cả bọn chống đối Ngài hổ thẹn, còn toàn thể dân chúng đều mừng rỡ về mọi việc vinh quang Ngài thực hiện.

Hạt Cải Và Men(A)

18 Vì thế, Đức Giê-su dạy: “Nước Đức Chúa Trời ví như điều gì, Ta có thể lấy chi mà ví sánh? 19 Nước Đức Chúa Trời ví như hạt cải người kia đem gieo trong vườn mình. Nó mọc lên thành cây; chim trời làm tổ trên cành nó.”

20 Ngài lại bảo: “Ta sẽ ví Nước Đức Chúa Trời với điều gì? 21 Nước Đức Chúa Trời ví như men mà một người đàn bà đem trộn[d] vào ba đấu bột cho đến khi cả đống bột đều dậy lên.”

Cửa Hẹp(B)

22 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua các thành, các làng mạc dạy dỗ. 23 Một người hỏi: “Lạy Chúa, có phải chỉ có ít người được cứu không?”

Ngài nói cùng họ: 24 “Hãy nỗ lực vào cửa hẹp, vì Ta bảo các ngươi, nhiều người sẽ tìm cách vào nhưng không vào được. 25 Đến khi chủ nhà đứng dậy đóng cửa, các ngươi mới đứng bên ngoài gõ cửa và nói: ‘Thưa chủ, xin mở cửa cho chúng tôi!’ Nhưng chủ sẽ đáp: ‘Ta không biết các ngươi từ đâu đến!’

26 Lúc ấy các người ấy thưa: ‘Chúng tôi đã ăn uống trước mặt chủ, và chủ đã dạy dỗ trên các đường phố của chúng tôi!’

27 Nhưng chủ sẽ bảo các ngươi: ‘Ta không biết các ngươi từ đâu đến! Hãy lui ra khỏi ta, tất cả quân gian ác kia!’

28 Các ngươi sẽ than khóc và rên siết khi thấy Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp, và tất cả các tiên tri của Chúa trong Nước Đức Chúa Trời, còn các ngươi phải bị quăng ra ngoài. 29 Những người từ đông, tây, nam, bắc sẽ đến ngồi dự yến tiệc trong Nước Đức Chúa Trời; 30 Thật thế,[e] người cuối sẽ trở nên đầu và người đứng đầu sẽ trở nên cuối.”

Chúa Than Vãn Về Thành Phố Giê-ru-sa-lem(C)

31 Ngay giờ ấy, vài người Pha-ri-si đến thưa với Đức Giê-su: “Thầy nên bỏ đây mà đi nơi khác, vì vua Hê-rốt muốn giết Thầy!”

32 Ngài đáp: “Hãy đi bảo con cáo ấy rằng: ‘Ngày nay, ngày mai, Ta vẫn đuổi quỷ, chữa bệnh và ngày kia thì Ta sẽ hoàn thành công tác.’ 33 Tuy nhiên, ngày nay, ngày mai và ngày kia Ta cần phải tiếp tục cuộc hành trình, vì một tiên tri của Chúa không thể chết bên ngoài thành Giê-ru-sa-lem.

34 Giê-ru-sa-lem! Giê-ru-sa-lem! Ngươi giết các tiên tri và ném đá các sứ giả Ta sai đến cùng ngươi. Bao lần Ta ước muốn tập họp đàn con ngươi như gà mẹ túc con mình lại để ấp ủ dưới cánh, mà các ngươi không chịu! 35 Này, nhà cửa các ngươi sẽ bị bỏ hoang! Ta bảo thật, các ngươi sẽ không thấy Ta nữa cho đến khi nào các ngươi nói: ‘Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!’ ”

Footnotes

  1. 13:2 Nt: người Ga-li-lê
  2. 13:9 Nt: nếu thật nó ra trái trong tương lai
  3. 13:14 Nt: đến và được chữa lành
  4. 13:21 Nt: giấu
  5. 13:30 Nt: kìa

不悔改的下場

13 這時,有人把加利利人獻祭時被彼拉多屠殺的事告訴了耶穌。

耶穌說:「你們以為這些人被殺,是因為他們的罪比其他加利利人的罪更重嗎? 不!我告訴你們,你們若不悔改,同樣也必滅亡。 西羅亞樓倒塌時曾壓死了十八個人。你們以為他們比耶路撒冷其他人更有罪嗎? 不!我告訴你們,你們若不悔改,同樣也必滅亡。」

於是,耶穌說了一個比喻:「有人在葡萄園裡種了一棵無花果樹,他去樹那裡找果子,卻找不到。 他對園丁說,『三年來,我一直盼望它結果子,它卻一個也沒結。把它砍了,免得白佔土地。』

「園丁請求說,『主人,再留它一年吧!讓我在它四周鬆土、施肥, 明年如果結了果子就留它,否則再砍掉它。』」

治好駝背婦人

10 有個安息日,耶穌在會堂裡講道。 11 那裡有個婦人被邪靈纏身十八年,腰彎得很厲害,無法站直。 12 耶穌看見她,便叫她過來,說:「婦人,你再不會被疾病纏身了!」 13 耶穌雙手按在她身上,她的腰立刻直了,便頌讚上帝。

14 會堂主管看到耶穌在安息日為人治病,十分惱怒,就對眾人說:「一週有六天可以工作,求醫應當在這六天之內,不可在安息日!」

15 主說:「你們這些偽君子,莫非你們在安息日不解開棚裡的牛和驢,帶牠們去喝水嗎? 16 這婦人身為亞伯拉罕的女兒,受撒旦的捆綁十八年,難道不該在安息日為她解開捆索嗎?」 17 反對祂的人聽了這番話後,都非常羞愧,眾人卻為耶穌的奇妙作為高興歡喜。

上帝國的比喻

18 耶穌繼續說:「上帝的國好像什麼呢?我該把上帝的國比作什麼呢? 19 上帝的國就像一粒芥菜種,有人把它種在園裡,它長成了一棵樹,連飛鳥也來棲息在它的樹枝上。」

20 耶穌又說:「我該把上帝的國比作什麼呢? 21 上帝的國就像麵酵,婦人拿來摻在三斗麵裡,使整團麵都發起來。」

努力進窄門

22 耶穌繼續前往耶路撒冷,沿途在各城鎮教導人。 23 有人問祂:「主啊,得救的人是否很少呢?」耶穌對他們說:

24 「你們要努力進窄門,因為我告訴你們,將來有許多人想要進卻進不去。 25 當主人起來把門關閉之後,你們才站在外面叩門哀求,說,『主啊,給我們開門吧!』主人必說,『我不認識你們,你們是從哪裡來的?』

26 「那時,你們必說,『我們不是在一起用過餐嗎?你不是在街上教導過我們嗎?』

27 「主人必說,『我告訴你們,我不認識你們,也不知道你們是從哪裡來的。你們這些作惡的人,走開!』

28 「當你們看見亞伯拉罕、以撒、雅各和眾先知在上帝的國,自己卻被丟在門外,必要在那裡哀哭切齒。 29 那時人們會從東西南北來參加上帝國的宴席。 30 看啊,有些殿後的將要為首,有些為首的將要殿後。」

為耶路撒冷哀傷

31 那時,有幾個法利賽人來告訴耶穌,說:「快離開這裡吧,希律要殺你!」

32 耶穌說:「你們去告訴那個狐狸,『今天和明天,我要繼續趕鬼治病,到第三天,我的任務就完成了。』 33 無論如何,今天、明天和後天我必須繼續前行,因為先知不能死在耶路撒冷以外的地方。

34 「耶路撒冷啊,耶路撒冷啊!你常殺害先知,又用石頭打死派到你那裡的使者。我多次想要招聚你的兒女,像母雞將小雞招聚在翅膀底下,可是你們卻不肯。 35 看啊!你們的家園將一片荒涼。我告訴你們,在你們說『奉主名來的當受稱頌』之前,你們再也見不到我了。」